Lý Trì Nguyệt nhìn Đồ Cửu Mị, ánh mắt Đồ Cửu Mị vẫn luôn lộ ra một cổ cảm giác câu người, tâm niệm khẽ động, nàng ngẩng đầu đem môi dán lên môi Đồ Cửu Mị. Đồ Cửu Mị thoáng chốc mê man, đầu óc chỉ còn lại một ý niệm, phu nhân lại hôn nàng, lại chủ động hôn nàng, ý niệm này vô hạn tuần hoàn, thẳng đến đầu lưỡi của phu nhân tiến đến nàng mới phản ứng, phản ứng kịp liền lập tức đáp lại phu nhân, thậm chí có xu thế đảo khách thành chủ, hơn nữa tay nàng bất giác ôm lấy thắt lưng của phu nhân, lung tung vuốt ve trên lưng phu nhân, bởi vì không có kinh nghiệm cho nên cũng không biết chính xác phải làm thế nào, toàn bộ chỉ dựa vào bản năng. Lý Trì Nguyệt cảm giác bản thân bị đảo chủ thành khách, trong lòng thầm nghĩ Đồ Cửu Mị nha đầu này tính tình nhu nhuyễn nhưng trên phương diện nữ sắc một chút cũng không nhuyễn quả thật là háo sắc, đối với việc này rất nhiệt tình, nha đầu này trong nhiệt tình lại lộ ra một cổ cường thế, dường như có chút bá đạo rồi. Lý Trì Nguyệt tuyệt không thừa nhận bản thân ở phương diện này yếu kém hơn Đồ Cửu Mị, lúc sắp không thở nổi nàng liền cắn môi Đồ Cửu Mị, quả thực bức Đồ Cửu Mị buông nàng ra. Đồ Cửu Mị ăn đau, theo bản năng buông ra, nhìn phu nhân với vẻ mặt khó hiểu, rõ ràng là phu nhân chủ động hôn nàng thế nào lại cắn nàng, phu nhân thật đúng là âm tình bất định. Bất quá nhìn môi phu nhân bị nàng hôn sưng đỏ, thật mê người, làm sao bây giờ, nàng còn muốn hôn phu nhân, vẫn luôn cảm thấy đầu lưỡi của phu nhân so với thịt còn ngon hơn! "Phu nhân, rõ ràng là ngươi hôn người ta trước mà, vì sao còn cắn người ta?" Đồ Cửu Mị bất mãn lên án, người ta vẫn chưa hôn đủ, tuy rằng không cắn xuất huyết nhưng cũng rất đau a! "Muốn cắn thì cắn, nào có nhiều cái vì sao như vậy?" Lý Trì Nguyệt bày ra dáng vẻ bá đạo ta chính là tùy hứng làm bậy, nói cho cùng ngươi cũng không làm gì được ta, nàng không thể nói cho Đồ Cửu Mị biết bởi vì nàng bị hôn đến không thở nổi nên mới cần tách ra để thở. Nha đầu này tính xâm lược quá mạnh mẽ rồi, nàng có chút lo lắng ngày sau ở trên giường không thể khống chế được Đồ Cửu Mị nữa, Lý Trì Nguyệt cường ngạnh thế nào lại nguyện ý thừa nhận đây. Nàng thích gắt gao chèn ép Đồ Cửu Mị, nhưng vừa nghĩ đến ngày sau trên giường áp không được Đồ Cửu Mị liền có một chút luống cuống. "Vậy ta muốn hôn phu nhân, có phải cũng có thể muốn hôn thì hôn không?" Đồ Cửu Mị vô cùng phì đảm nói, hừ, phu nhân lại ỷ thế hiếp người. "Không được!" Lý Trì Nguyệt nghĩ cũng không cần nghĩ liền cự tuyệt, nến để nha đầu này tiếp tục lớn mật, đại khái sẽ vô pháp vô thiên. "Phu nhân, ngươi đã nói, ta muốn thì có thể hôn, ngươi không thể nói không giữ lời." Đồ Cửu Mị còn nhớ rõ ràng đây chính là chuyện phu nhân đã đáp ứng nàng. "Quên rồi!" Lý Trì Nguyệt khinh miêu đạm tả, trực tiếp nuốt lời. Đồ Cửu Mị tức giận, nghiêng người đem Lý Trì Nguyệt đặt ở dưới thân, sau đó không hề nghĩ ngợi trực tiếp hôn xuống, nàng không chuẩn phu nhân nuốt lời. Quả nhiên là kẻ thích ăn thịt, khí lực trái lại không nhỏ, Lý Trì Nguyệt bị ép đến có chút không thể động đậy, chỉ có thể bị Đồ Cửu Mị cưỡng hôn, nàng càng khẳng định cảnh tượng bị thảm của bản thân sau này, nha đầu này sắc tâm không hề nhỏ. "Đừng hồ đồ, ngươi còn đang trong tháng." Lý Trì Nguyệt chỉ có thể vận dụng võ công đã học, đẩy Đồ Cửu Mị ra, nàng cho đến bây giờ chưa bao giờ cảm thấy may mắn vì bản thân đã học võ công như lúc này, nếu không thật sự chỉ có thể để nha đầu này muốn làm gì thì làm. "Hôn một chút đi mà, chỉ một chút...." Đồ Cửu Mị làm nũng, nàng nhìn thấy mạnh bạo không được lập tức chuyển sang mềm nhẹ, trong lòng có cảm giác phiền muộn giống như thịt béo đến miệng lại bay đi, phu nhân thoạt nhìn yếu đuối thế nào lại có thể đẩy nàng ra, chuyện này không hợp lý! "Không được hồ đồ!" Lý Trì Nguyệt nhẹ xích một tiếng sau đó đứng dậy chỉnh đốn quần áo mất trật tự của bản thân. "Phu nhân mỗi lần đều như vậy, chỉ cho châu quan phóng hỏa, không cho bách tính đốt đèn." Đồ Cửu Mị vô cùng bất mãn, trong lòng nàng vẫn nhớ thương miếng thịt béo là phu nhân. "Những lời này cũng biết nói, xem ra thời gian qua quả thật không uổng công học tập, nếu như ngươi buồn chán ta còn có thể dạy ngươi đọc sách viết chữ." Lý Trì Nguyệt biết Đồ Cửu Mị trong tháng buồn chán liền muốn lưu lại bồi nàng. "Được rồi." Tuy rằng hôn phu nhân không được có chút mất mát, nhưng phu nhân cùng nàng cũng tốt, vừa rồi phu nhân đi ra ngoài nàng cũng buồn chán sắp chết, tuy rằng đọc sách vết chữ cũng thú vị gì. "Ngươi nằm nghe là được rồi, ta đọc chút văn chương cho ngươi nghe." Lý Trì Nguyệt nghĩ đến Vương ma ma căn dặn không thể ngồi lâu, không thể dùng mắt quá độ, vì vậy liền lựa chọn đọc văn chương cho Đồ Cửu Mị nghe, tuy rằng nha đầu này không nhất định sẽ nghe hiểu, nhưng nghe nhiều, lâu ngày dài tháng cũng sẽ hiểu. "Tốt." Đồ Cửu Mị mừng rỡ đáp ứng. "Bắc Minh hữu ngư, kỳ danh vì côn, côn chi đại, bất tri kỳ kỳ thiên lý dã. Hóa nhi vi điểu, kỳ danh nhi bằng, bằng chi bối, bất tri kỳ kỷ thiên lý dã, nộ nhi phi, kỳ dực nhược thùy thiên chi vân....." Lý Trì Nguyệt tiện tay từ giá sách rút một quyển, bắt đầu đọc cho Đồ Cửu Mị nghe. Nội dung văn chương, Đồ Cửu Mị nghe không hiểu bao nhiêu, chỉ cảm thấy phu nhân đọc văn chương so với người khác hát xướng còn êm tai hơn, giọng nói ôn nhu thật là dễ nghe, hơn nữa dáng vẻ phu nhân chăm chú đọc văn chương cũng rất mê người, cổ khí tức văn nhã đó Đồ Cửu Mị chưa bao giờ nhìn thấy ở người khác, so sánh giữa muội muội cùng phu nhân thì cảm giác cũng rất bất đồng, Đồ Cửu Mị nhìn đến ánh mắt đều luyến tiếc dời đi, nàng thật muốn cả đời cứ như vậy cùng phu nhân trôi qua, rất hạnh phúc. Có phu nhân bên cạnh, thời gian trong tháng của Đồ Cửu Mị cũng không khó qua, thậm chí so với dự đoán còn tốt đẹp hơn, tuy rằng thái độ của phu nhân có đôi khi lạnh lùng đạm nhạt nhưng Đồ Cửu Mị chính là cảm thấy phu nhân đối với nàng ôn nhu không ít, tuy rằng không phải có cầu tất ứng nhưng cầu mười việc thì cũng đáp ứng chín. Một ngày nào đó lúc vừa ra tháng, Vương ma ma bế tiểu thế tử tiến đến liền thấy quận chúa cùng Mị phu nhân hôn đến khó tách khó rời, sau đó nàng liền kéo quận chúa nhà nàng âm thầm nói chuyện. "Quận chúa, tuy rằng đã ra tháng, nhưng Mị phu nhân rốt cuộc là đã sinh hài tử, đối với thân thể có tổn hại, không nên nóng lòng, tốt nhất là chờ thêm hai tháng nữa hãy viên phòng, nói gì đi nữa, thân thể Mị phu nhân còn chưa hoàn toàn khôi phục, còn phải tĩnh dưỡng điều trị một thời gian, các nương nương trong cung cũng đều là như vậy." "Trong tháng qua đi không phải đã xong rồi sao, còn cần điều trị thế nào?" Bị người khác cho rằng háo sắc, thật ra trong lòng Lý Trì Nguyệt cũng có chút khô nóng, nhưng ngoài mặt vẫn bất động thanh sắc. "Quận chúa không hiểu, việc này giao cho ta và các ma ma khác là được rồi, các nương nương trong cung đều là như vậy." Vương ma ma dĩ nhiên xấu hổ chi tiết nói chuyện khuê phòng với một hoàng hoa khuê nữ như quận chúa. Nói gì đi nữa, Mị phu nhân là nữ nhân của quận chúa, sinh qua hài tử đáng ra sẽ bị ghét bỏ nhưng khó có được quận chúa có thể thích một người, cũng chỉ có thể để nàng phục hồi tư thái hoàn mỹ như trước mới không ủy khuất quận chúa nhà nàng. Lý Trì Nguyệt có những lão bộc trung thành và tận tâm, lại là người từ trong cung ra, cuộc sống ngày sau của Lý Trì Nguyệt cùng Đồ Cửu Mị muốn bất hạnh cũng khó khăn. "Nga." Việc này nàng không hiểu nhiều, để các lão bộc lo liệu đi thôi, dù sao mẫu phi của nàng cũng là như vậy. Vì vậy, Đồ Cửu Mị liền giống như mới vừa vào Hầu phủ, được các lão ma ma bên cạnh phu nhân gọi đi, Tiền ma ma là người phụ trách chỉ đạo khôi phục tư thái cho các nương nương trong cung sau khi sinh, không chỉ muốn khôi phục tư thái, còn muốn khôi phục thân thể đến có thể lấy lòng Hoàng Thượng. "Ngày sau ngươi sẽ trở thành người trong phòng của quận chúa, cho nên hầu hạ quận chúa là bổn phận của ngươi, tuy rằng sinh một hài tử nhưng cũng may niên kỷ không lớn, tốn chút công phu khôi phục trái lại không khó." Tiền ma ma quan sát Đồ Cửu Mị một vòng, cho ra kết luận, tư thái này cũng không phái hủy nghiêm trọng, hơn nữa lại trẻ tuổi, phục hồi như cũ cũng nhanh, thể chất cũng không cứng nhắc, nếu như mềm mại một ít thì rất tốt, quận chúa muốn lăn qua lăn lại thế nào thì lăn qua lăn lại như thế đó. Tiền ma ma ở trong cung nhìn thấy nhiều việc, đã tự động đem Mị phu nhân tướng mạo câu nhân xem như người bị áp, mà quận chúa thanh lãnh cao quá nhà nàng hẳn là sẽ rất dày vò người khác. "Ân?" Đồ Cửu Mị mờ mịt nhìn Tiền ma ma, là muốn khôi phục tư thái sao? Chuyện này Đồ Cửu Mị trái lại nguyện ý phối hợp, nữ nhân nào lại không thích đẹp, dĩ nhiên muốn bản thân lập tức khôi phục tư thái trước đây nếu không phu nhân ghét bỏ nàng thì làm sao. Nhưng Đồ Cửu Mị không nghĩ đến Tiền ma ma các loại dằn vặt, các loại động tác khó khăn khổ cực, lụy nhân không nói, cơm còn không thể ăn nhiều, cảm thấy khó xử nhất chính là, trong đó chuyện quan trọng nhất chính là làm cho chỗ sinh hài tử thu nhỏ lại, nàng vừa nghĩ đến đây là chủ ý của phu nhân muốn các ma ma làm như vậy, trong đầu vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, lại không biết lạ ở đây. Lý Trì Nguyệt hoàn toàn không biết gì cả, nàng đâu dự đoán được những lão bọc tận trung của nàng lại tri kỷ như vậy, chỉ nghĩ các ma ma rèn luyện thân thể khôi phục tư thái cho Cửu Mị mà thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]