Về tới biệt thự...
Vũ Minh Đạo mở cửa cho hai mẹ con Vũ Hàn Nguyệt, bước vào trong nhà để Vũ Huyết Thiên ngủ trên lầu rồi hai chị em họ ngồi dưới phòng khách nói chuyện:" Chị à,hôm nay chúng ta có phải là làm hơi quá rồi không?! Em thấy như vậy không được tốt cho lắm! "
- Nếu không làm vậy họ sẽ đưa tiểu Thiên đi mất, mà cái tên Long Tiêu Dạ kia nó tuy tính tình không được hiền lành, mồm miệng chua ngoa, ăn nói lại dễ khiến người khác khó chịu nhưng trông có vẻ là thú vị đó...
Cả một đời của vị em trai này chính là lần đầu tiên nghe thấy chị mình tàn sát máu lạnh lại đi khen một người đàn ông khác thú vị ngoài "người đó". Ánh mắt người ngỡ ngàng, kinh ngạc tới cô:" Chị!!? chị uống lộn thuốc phiện hay sao vậy. Đây là lần đầu nghe chị vì một người đàn ông mới chỉ gặp vài lần lại còn khen thú vị nữa chứ.
Bình thản đưa tay lên cằm, miệng nở rõ nụ cười nhẹ:" không có gì, thấy sao nói vậy! "
- Chị định tính sao về chuyện tiểu thiên đây, không thể đối đầu với họ mãi được...
- Chẳng tính gì cả, đến đâu thì đến, thôi nghỉ đi muộn rồi . Ngày mai còn phải làm việc nữa.
Mỗi người một hướng đi lên phòng riêng, nghỉ ngơi sau ngày quá nhiều rắc rối.
...----------------...
Cho tới sáng hôm sau, tỉnh dậy Vũ Hàn Nguyệt vẫn như mọi khi chuẩn bị trang điểm vệ sinh cá nhân, đưa tiểu Thiên học. Bắt đầu tự mình lái chiếc Ferrari chở cậu bé đi. Ngôi trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tai-thuong-vo-yeu-khong-de-dung/202279/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.