Buổi sáng tinh mơ với bầu không khí trong lành và mát mẻ, trong căn phòng nhỏ Vũ Hàn Nguyệt và Long Tiêu Dạ còn đang say giấc. Bỗng một tia sáng nhỏ chói loá khiến cô bừng tỉnh, cảm giác vô cùng mệt mỏi, thân thể đều đau nhức mặc dù chỉ đơn thuần là đi ngủ. Cô nhìn người đàn ông bên cạnh rồi nhẹ nhàng nhấc tay anh ra, vén chăn bước xuống giường. Lại từng chút rón rén rời khỏi phòng, vừa đi vừa chỉnh lại đầu tóc. Đến chỗ của Vũ Huyết Thiên, cậu bé đã chuẩn bị đầy đủ, cũng ăn sáng luôn rồi. Cô ngáp ngắn ngáp dài đi về thay lên bộ đồ lịch thiệp màu đen, cầm chùm chìa khoá xe bên cạnh tủ xong mới đưa cậu bé đến trường.
Trước cổng học sinh đông kín, đều đang cười cười nói nói rất vui vẻ. Cô xuống xe mở cửa dẫn tiểu Thiên vào trường. Trước khi quay lại Vũ gia còn cẩn thận dặn dò:" Con ở đây nhớ phải ngoan đó nha, nếu buồn chán quá thì tìm anh Hạ Xuyên cùng chơi. Đừng có lúa đó nha!!".
Cậu nhìn cô cười tươi trả lời:" Vâng ạ. Con biết rồi mà".
Hình bóng con trai nhỏ tung tăng vô lớp cô mới thật sự yên tâm rời đi. Vốn rằng nguyên ngày hôm đó Vũ Huyết Thiên rất hiểu chuyện, đều chăm chú nghe học bài. Cho tới giờ nghỉ giải lao, cậu nhóc hào hứng mở cặp ra, định đi tìm Doãn Hạ Xuyên thì cô chỉ nhiệm lại kêu cậu tới gặp. Và đến khi về thì sững sờ, đờ người phát hiện chocolate đã không thấy đâu cả, cậu tức giận hét lớn:" Là ai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tai-thuong-vo-yeu-khong-de-dung/1312692/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.