Edit+beta: Keiko
Phó Cẩn Tập suy nghĩ trong giây lát, lấy hết can đảm mở tủ quần áo của Lương Dĩ Chanh, tìm một bộ đồ ngủ sạch sẽ.
Cứ như vậy, Phó Cẩn Tập mang một cái bịt mắt, không chỉ có đem thân mình Lương Dĩ Chanh nhẹ nhàng lau chùi một lần, còn thay cho cô một bộ đồ ngủ sạch sẽ.
Động tác của Phó Cẩn Tập thập phần vụng về, sợ sẽ đụng tới một vài chỗ không nên chạm.
Nhưng mà, đang lúc anh chuẩn bị gài hai nút áo ngủ cuối cùng cho Lương Dĩ Chanh, đột nhiên, trên mu bàn tay truyền đến cảm giác nóng ấm.
Lương Dĩ Chanh dưới trạng thái không tỉnh táo mà gắt gao nắm chặt lấy tay của Phó Cẩn Tập.
Dường như anh càng muốn tránh thoát, đối phương liền càng dùng sức, rơi vào đường cùng, Phó Cẩn Tập đành phải nâng tay khác lên đem bịt mắt kéo xuống.
Lúc này, chỉ thấy một bộ nội y màu đen như ẩn như hiện bại lộ ra bên ngoài, anh đành phải để cho cô nắm lấy tay, tay còn lại cố hết sức mà đem hai nút áo ngủ gài lại cho thật tốt.
Loay hoay một lúc lâu, Phó Cẩn Tập mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, cảm giác tốc độ tim đập như muốn nhảy ra bên ngoài.
Đúng lúc này, Lương Dĩ Chanh nghiêng người một cái, đôi tay gắt gao mà đem cánh tay anh ôm vào trong lòng ngực, mày liễu nhíu chặt, đồng thời thấp giọng nỉ non mộng ngữ.
"Ông xã... Không cần chết... Đừng rời khỏi em...."
Thanh âm cô tuy rằng thật nhẹ thật hàm hồ, nhưng mà Phó Cẩn Tập vẫn nghe thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-pho-gia-ngao-kieu-hom-nay-khong-gia-benh/1064966/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.