Luồng sáng được phát ra vô cùng mờ ảo, tuyệt đối có thể dọa chết người, lại thêm một vài "dụng cụ" mà Lệ Mạc Tây đã chuẩn bị. Hàn Chính Nhân rất sợ, ông ta vô thức lùi về phía sau, không cẩn thận dẫm vào bình hoa mà Lệ Mạc Tây ban nãy vứt xuống. Đau đến phát điên nhưng không dám gây ra tiếng động. Ông ta tưởng tượng ra rất nhiều cảnh như hồn ma của Lệ Mạc Tây lao về phía mình, sau đó bóp chết ông ta.
Hàn Chính Nhân là một doanh nhân thành đạt, nhưng cũng là một người vô cùng mê tín. Trước mỗi một dự án mà ông ta coi trọng, Hàn Chính Nhân sẽ tới chùa, hoặc mời thầy về nhà coi trước. Nếu gặp vấn đề về phong thuỷ, ông ta không tiếc bỏ ra một số tiền lớn để giải trừ hậu họa. Chính vì mê tín nên Hàn Chính Nhân hoàn toàn tin tưởng trên đời này có ma.
Lệ Mạc Tây không còn lắc đầu nữa. Tầm nhìn của hắn lần lượt rơi vào từng cổ đông của Lệ thị. Cánh tay lơ lửng đưa về phía trước, gần như sắp đứt tới nơi. Hắn không thể không phủ nhận, mấy món đạo cụ hắn đặt trên shopee đúng là không chê vào đâu được. Đồ tuy rẻ nhưng giá trị lại chất lượng. Nhìn xem, đám người kia ai nấy đều bị hắn dọa tới mặt mày tái mép.
"Bao nhiêu năm nay tôi nỗ lực đưa Lệ thị đến ngày hôm nay. Tôi vừa chết chưa được bao lâu, các người lại dám nhân lúc tôi chết mà bắt nạt tôi. Nhân 100 ngày tròn, tôi phải kéo các người đi mới được!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-phan-dien-co-chut-ngot-ngao/501058/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.