Phương Mạn Hà dần dần tiếp nhận người con dâu là Giang Noãn Chanh. Đúng như bà nội Lệ đã nói, Giang Noãn Chanh không phải người xấu. Tuy rằng gia thế của cô không thể so với nhà họ Lệ, một điểm trừ là không môn căn hộ đối nhưng bù lại, cô làm rất tốt nhiệm vụ của một người con dâu, một người vợ. Càng nhìn, Phương Mạn Hà càng cảm thấy ưng ý.
Ly Ly nói: "Không cần bà nội nói đâu, ba con lúc nào chẳng dính chặt lấy mẹ!" Ly Ly biết tối hôm qua Lệ Mạc Tây đã trở về, nhưng không vào phòng của cô bé mà chỉ đến bên cạnh mẹ. Điều này khiến Ly Ly rất không vui. Con bé cũng là người thân của Lệ Mạc Tây, hắn làm sao có thể đối xử không công bằng với con bé?
Giang Noãn Chanh không nói gì cả, yên lặng thu xếp đồ. Cô mang đồ mình mua tới vào phòng bếp, loay hoay chuẩn bị bữa chiều. Phùng quản gia nói với cô: "Hàn Thiên Nhã vừa tới đây, bà nội và phu nhân đều không vui. Trưa nay bà nội không ăn được mấy!"
Giang Noãn Chanh đem thức ăn rửa sạch, khẽ đáp lại Phùng Diệm: "Cháu biết rồi, cháu sẽ làm nhiều món mà mẹ và bà nội thích!"
Hàn Thiên Nhã đích thân tới Lệ gia, còn tự tay chuẩn bị bữa sáng, hiển nhiên đã chứng tỏ cô ta sợ đến mức nào. Cô ta cao ngạo cả một thời gian dài, cuối cùng cũng có ngày hôm nay. Cô ta càng lo sợ, Giang Noãn Chanh càng thoải mái vì kế hoạch của cô đã đạt được.
Bà nội Lệ và Phương Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-phan-dien-co-chut-ngot-ngao/501043/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.