Nghe tin Giang Noãn Chanh trở về, Kiều Xảo lập tức đưa Kiều Trọng đến gặp cô. Không chỉ có cô, Kiều Trọng cũng vô cùng nhớ Giang Noãn Chanh. Kể từ ngày cô đi, ngày nào nó cũng làm loạn đòi gặp cô, Kiều Xảo đối với đứa con trai này rất đau đầu. Hiện tại cũng có tuổi, lại thêm muốn có nhiều thời gian với con trai nên Kiêu Xảo rất ít khi nhận phim. Trừ khi tìm thấy vai diễn khiến bản thân cảm thấy hứng thú, nếu không cô có thể một năm không gia nhập đoàn mới cũng được.
Kiều Xảo đưa Kiều Trọng đến địa chỉ mà Giang Noãn Chanh đưa. Sau khi bấm chuông cửa, cô cẩn thận căn dặn con trai: "Trọng Trọng, gặp lại chị Noãn Chanh không được quá kích động, cũng không được làm phiền chị nghe rõ chưa?"
Kiều Trọng gật đầu, như nhớ ra gì đó, cậu lại hỏi thêm: "Mẹ, chị Noãn Chanh có em bé đúng không ạ? Sao mẹ lại mang nhiều đồ chơi thế?"
Kiều Xảo gật đầu. Cô biết chuyện Giang Noãn Chanh có thai, càng biết năm xưa cô ấy không làm phẫu thuật. Đến giây phút cuối cùng, Giang Noãn Chanh đã hối hận, tình mẫu tử là một thứ gì đó vô cùng thiêng liêng, không có ai hay thứ gì làm thay đổi được nó.
Vừa trở về, Giang Noãn Chanh lên tiếng giải thích chuyện năm xưa, lựa chọn không công khai danh tính đứa bé, Kiều Xảo đoán có lẽ cô không muốn bị người khác làm phiền. Đứa bé vô tội, nếu bị đám phóng viên hoặc dư luận chú ý tới, kiểu gì cũng khiến nó tổn thương.
Dứt khỏi mạch suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-phan-dien-co-chut-ngot-ngao/501024/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.