Người làm Lệ Mạc Tây hắn tức giận đến mức này, ngoài trừ Giang Noãn Chanh thì còn có thể là ai? Lệ Mạc Tây băng bó vết thương cho cô rất thuần thục, thậm chí làm còn giỏi hơn cả nhân viên trong trạm ý tế, chẳng mấy chốc đã xong xuôi tất cả. Hắn ngẩng đầu nhìn gương mặt ngơ ngác của Giang Noãn Chanh, không kìm được mà cúi xuống hôn cô. Nhưng lần này Giang Noãn Chanh phản ứng rất nhanh, không để cho hắn có cơ hội đó. Lệ Mạc Tây đã không vui, càng thêm không vui.
Giang Noãn Chanh né tránh Lệ Mạc Tây. Cô đứng dậy, rời khỏi phạm vi của hắn, cụp mắt xuống nói: "Lệ Mạc Tây, Hàn Thiên Nhã đã đến rồi!" Cô muốn nhắc nhở hắn đã là hoa có chủ, không thể tuỳ tiện trêu chọc người khác nữa. Tất nhiên, Lệ Mạc Tây đủ thông minh để nghe hiểu ý của cô.
Lệ Mạc Tây ngồi lên giường, thuận thế ngả người ra phía sau. Ánh mắt hắn dán chặt trên bóng lưng xinh đẹp của Giang Noãn Chanh, cười khẽ: "Không phải vụng trộm mới kích thích sao?" Quan hệ của hắn và Hàn Thiên Nhã không như cô đã nghĩ. Nhưng hắn càng rõ dù hắn có giải thích thế nào cô cũng không tin tưởng, vì thế Lệ Mạc Tây cũng mặc kệ luôn.
"Nhưng tôi không thích vụng trộm. Anh nhìn tôi của bây giờ còn đủ sức lực để chơi những trò chơi tiêu khiển như vậy sao? Lệ Mạc Tây, tôi không phải con rối trong tay anh, cũng không phải món đồ của anh. Chúng ta cứ coi như chưa từng gặp gỡ, chưa từng phát sinh điều gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-phan-dien-co-chut-ngot-ngao/500982/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.