Giang Noãn Chanh hoàn toàn không cho Lệ Mạc Tây cơ hội, trực tiếp ngắt lời hắn: "Tôi cũng đã nói rồi, tôi không cho phép anh được theo đuổi tôi. Lệ tổng, anh không nghe rõ sao?" Nếu Lệ Mạc Tây không nghe rõ, Giang Noãn Chanh không ngại nhấn mạnh một lần nữa. Để có thể vạch rõ quan hệ của cô và hắn, có làm mọi cách Giang Noãn Chanh cũng không từ chối.
Lệ Mạc Tây không bám theo chủ đề này mãi. Hắn đứng dậy, Giang Noãn Chanh tưởn chừng như hắn sẽ rời khỏi phòng cô. Nhưng người đàn ông này như thể coi bản thân là chủ căn phòng, đứng dậy giúp cô đóng cửa. Sau đó hắn nắm lấy tay Giang Noãn Chanh, kéo cô ngồi xuống ghế sofa. Tất nhiên Giang Noãn Chanh cũng có phản kháng, chỉ là không có tác dụng mà thôi.
Lệ Mạc Tây đặt chân của cô lên đùi mình, quát khẽ khẽ: "Nếu em không muốn làm miệng vết thương nặng hơn thì tiếp tục cử động. Giang Noãn Chanh, dẫu sao vết thương của em càng nặng, tôi càng lấy cớ để gặp được em. Tuy em không muốn nghe, nhưng tôi khá mong em bị thương đó!"
Lệ Mạc Tây vừa trêu chọc, vừa thuần thục giúp cô rửa vết thương, sau đó lại cuốn băng lại. Giang Noãn Chanh biết hắn đang trêu mình, nhưng cô vẫn tin tưởng lời nói này hoàn toàn. Không cần tưởng tượng cũng biết, nếu vết thương của cô nặng hơn, Lệ Mạc Tây sẽ dùng cớ gì để tiếp cận cô. Người đàn ông này năm lần bảy lượt làm trái tim Giang Noãn Chanh rung động. Cô không phải cục đá, cũng biết yêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-phan-dien-co-chut-ngot-ngao/500978/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.