Lệ Mạc Tây cứ giữ nguyên tư thế như vậy cho đến khi Giang Noãn Chanh tỉnh ngủ. Cô mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trong lòng Lệ Mạc Tây cũng không sửng sốt lắm, những chuyện xảy ra trước đó cô vẫn còn nhớ rất rõ. Chai rượu vang kia khiến đầu Giang Noãn Chanh đau như búa bổ. Người đàn ông còn đang tập trung vào điện thoại, có lẽ là đang xem công việc nên không hề để ý tới Giang Noãn Chanh.
"Tôi đói rồi!" Giang Noãn Chanh nói với Lệ Mạc Tây. Cô vẫn nằm trong lòng hắn, không hề có phản ứng muốn dậy. Giang Noãn Chanh nhớ nhung cảm giác được người khác chiều chuộng, phần lớn là do cô đã quá mệt mỏi, uống rượu vào khiến toàn thân giã rời.
Lệ Mạc Tây nghe thấy tiếng Giang Noãn Chanh, hắn buông điện thoại trong tay xuống, cúi đầu nhìn cô. Gương mặt Giang Noãn Chanh vẫn còn ửng đỏ vì rượu, hơi thở cùng giọng nói cũng phả ra mùi cồn. Nếu là người khác, không cần nghĩ ngợi cũng biết Lệ Mạc Tây nhất định sẽ đá bay cô xuống chứ đừng nói đến việc để cô ngủ trên người hơn gần hai tiếng đồng hồ.
Lấy tay vén sợi tóc đang che khuất một nửa gương mặt của Giang Noãn Chanh sang một bên, Lệ Mạc Tây ân cần hỏi cô: "Em muốn ăn gì? Tôi đưa em đi ăn!" Nói xong, hắn lấy điện thoại như muốn gọi cho Nguyên Bảo.
Giang Noãn Chanh cuối cùng cũng có phản ứng. Cô đoạt lấy điện thoại cho tay hắn, ngồi phắt dậy, chăm chú nhìn vào gương mặt điển trai của Lệ Mạc Tây. Hắn là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-phan-dien-co-chut-ngot-ngao/500970/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.