Giang Noãn Chanh cũng từng có một chiếc vòng giống hệt như Hàn Thiên Nhã. Chiếc vòng này đối với cô như bảo bối, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa vì đây là vật mà mẹ để lại cho cô. Mẹ đã từng nói chiếc vòng ấy chỉ có duy nhất một cái trên đời. Vòng của Giang Noãn Chanh đã biến mất, hiện tại lại xuất hiện trên người của Hàn Thiên Nhã, nói cô không nghi ngờ làm sao có thể?
Hơn nữa, chiếc vòng này còn có thể cho cô biết tung tích của mẹ cô. Mẹ cô mất tích không phải ngày một ngày hai, hiện giờ chẳng có ai rõ bà đang ở đâu. Giang Noãn Chanh đã từng nhờ đến sự giúp đỡ của Trần Điềm Kiệt và Tống Hân Lộ nhưng cũng vô ích. Đến Trần gia cùng Tống gia ra mặt đều không thể giải quyết vấn đề, Giang Noãn Chanh vô cùng tuyệt vọng. Nhưng ngàu hôm nay, cô đã nhìn thấy sợ dây chuyền mà mình thất lạc trên người Hàn Thiên Nhã, trong lòng Giang Noãn Chanh lại nhem nhóm một tia hy vọng mới.
Giang Noãn Chanh chăm chú nhìn vào sợ dây chuyển có viên ngọc rubi màu đỏ rượu hình giọt nước, hoàn toàn không quan tâm đến lời ra tiếng vào của những người xung quanh, cũng không để tâm đến bộ dạng của mình có bao nhiêu thảm hại. Cô bị Hàn Thiên Nhã đẩy ngã, vết thương trên mu bàn tay ban đầu chỉ trầy xước nhẹ, chảy ít máu nhưng nay đã thành vết thương lớn, cần nhanh chóng xử lý nếu không sẽ bị nhiễm trùng.
"Giang Noãn Chanh!" Thẩm Dịch nói một hồi không thấy cô phản ứng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-phan-dien-co-chut-ngot-ngao/500953/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.