Thập Tam đốt ngọn đèn trên bàn, lấy kéo xén bớt bấc đèn, chậm rãi nói: "Trước khi dầu cạn đèn tắt, thế tử có thể tận lực thuyết phục ta."
Diệp Bùi Thanh trộm nhìn dầu trong đèn, chỉ còn lại chưa đến một nén nhang, nhẹ giọng oán giận nói: "Có mỗi một ít dầu..."
Thập Tam ngồi xuống giường: "Nhà nghèo, không có tiền mua dầu. Thế tử còn muốn nói hay không?"
Diệp Bùi Thanh nghiêm túc đáp: "Tiểu Dụ Đầu, ngươi còn nhớ vụ án Tiền phế Thái tử Nham Cảnh mưu nghịch ba mươi năm trước hay không?"
"Nhỡ rõ."
Diệp Bùi Thanh cũng chen đến ngồi bên giường: "Thôi Ân năm đó phản bội Thái tử, nhưng không biết kết cục. Sau khi hôn quân đăng cơ được mười ngày, trên thành lâu của kinh thành đột nhiên treo thi thể của Thôi Ân. Hôn quân tra xét rất lâu cũng không biết là ai làm. Nhớ không?"
"Ừm."
"Giết Thôi Ân, chính là sư phụ ta."
"Cái gì?"
Thập Tam không biết hiện tại mình nên có tâm trạng như thế nào, yên lặng nhìn Diệp Bùi Thanh. Y đột nhiên hỏi: "Sư phụ ngươi và phế Thái tử có quan hệ gì?"
Diệp Bùi Thanh nhẹ giọng nói: "Sư phụ là thuộc hạ của Nham Cảnh, khi Thái tử bị hãm hại mưu nghịch, ông đang ra ngoài làm việc chưa về. Sau khi trở lại kinh thành, Thái tử đã bị người ta hại chết ở trong lao."
Thập Tam yên lặng nghĩ: chẳng lẽ Nhị Nhẫn đôi ba lần bày ra nhiệm vụ ám sát Hoàng đế, chính là vì nguyên nhân này?
Thập Tam có chút lo lắng hỏi han: "Nhị Nhẫn đến tột cùng có quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-nguoi-hao-binh-tinh/1318417/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.