Hành tung của mình và Diệp Bùi Thanh tối đó đã khiến Dương Uẩn chú ý, đây không phải chuyện tốt. Bề ngoài Dương Uẩn vẫn không có biểu hiện gì khác thường, như cũ để Thập Tam tra án, cười hì hì với y, nhưng Thập Tam lại thấy sốt ruột, lúc nào cũng có cảm giác bị người ta chú mục.
Y cực kỳ mong có chuyện gì đó xảy ra, dời đi lực chú ý của Dương Uẩn.
Sơ hở lớn nhất của Diệp Bùi Thanh trong vụ án này, chính là không bố trí động cơ giết người cho Vương Hoán. Vương Hoán là thân tín của Tấn Vương, đi theo Tấn Vương đã hơn bốn năm, bình thường rất thận trọng, nói năng giữ kẽ, tại sao lại oán hận Tấn Vương? Đây là điểm bất hợp lý nhất. Nếu Vương Hoán có động cơ giết người, như vậy vụ án của Tấn Vương đã miễn cưỡng có thể kết án.
Thập Tam nghĩ thầm: mình nên nghĩ cách sắp xếp động cơ giết người cho Vương Hoán, ít nhất cũng khiến lực chú ý của Dương Uẩn không dán dính lên người y và Diệp Bùi Thanh nữa.
Vì thế, y cáo ốm xin nghỉ vài ngày, âm thầm ôm một ít hồ sơ về nhà.
Tấn Vương tính tình nóng nảy, từ nhỏ đã liên luỵ không biết bao nhiêu mạng người. Trong hồ sơ không ít vụ án mơ hồ có liên quan đến Tấn Vương và Tề Hoàng hậu, nhưng không ai dám tiếp tục điều tra, hoặc là huyền nghi chưa giải, hoặc làm qua loa cho có lệ. Đây đã là chuyện của nhiều năm trước, không người nhớ rõ, Thập Tam vừa hay lấy nó làm cớ.
Tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-nguoi-hao-binh-tinh/1318399/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.