Lục Nhiễm đối với Tống Trì mà nói, chính là tuyệt thế mỹ vị. Đã nếm qua rồi, hắn chỉ muốn ăn mãi, ăn mãi…
Trương Cung Lương đã đi theo Chu Chính Quyền đến trước giờ lên triều. Hắn vốn nghĩ Tống Trì gọi hắn đến là để bàn chuyện quan trọng, nên đã không ăn sáng. Nhưng hắn nghe Tống Trì vẫn còn trong phòng.
Hắn thầm mắng Tống Trì trọng sắc khinh bạn, nhưng cũng chỉ có thể bụng đói meo mà ra phòng khách đợi.
Tống Trì dường như đã quên mất chuyện hắn gọi Trương Cung Lương đến, thỏa nguyện "ăn" những thứ hắn muốn. Lúc này hắn mới ra ngoài dặn Ương Ngọc và Ương Liễu chuẩn bị bữa sáng cho Lục Nhiễm.
Nghe Chu Chính Quyền nói đã đưa Trương Cung Lương đến, hắn mới bắt đầu đi về phía phòng khách.
Trương Cung Lương có vóc dáng mập mạp, ăn uống cũng rất nhiều, từ trước đến nay đều có thói quen ăn uống no say rồi mới lên triều. Bụng vốn đã đói meo, uống thêm vài ngụm trà, bụng càng đói, kêu réo ầm ĩ.
Không muốn đợi nữa, hắn đứng dậy định đi. Vừa hay chạm mặt Tống Trì đang đi về phía phòng khách.
"Tống đại nhân thành thân quả nhiên không giống, mặt mày rạng rỡ."
Nhìn Tống Trì vào thư phòng ngồi xuống, Trương Cung Lương càng không hiểu:
"Này, ta nói đại nhân, ngươi vội vội vàng vàng gọi ta đến, không định cho ta ăn sáng à? Ngươi đường đường là Lại Bộ Thượng Thư, bổng lộc hàng năm cũng không ít đâu. Ngươi không thể keo kiệt vậy được. Hơn nữa, ta nghe nói ngươi có không ít việc kinh doanh, số bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-luon-muon-hai-chet-ta/5081162/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.