Ương Hồng cũng nghe thấy, bĩu môi nói: “Ngủ lại Tư Dương huyện, ta sợ là ở Vũ Dương Các ôn nhu hương đi.” Trước kia liền thích lưu luyến chốn phong trần, xem ra kết hôn rồi cũng bản tính khó rời.
Lục Nhiễm không lên tiếng, chỉ là hướng về phía Vương Đạo Cần đưa tay ra: “Cho ta bạc, càng nhiều càng tốt.”
Nàng biết Tống Trì giao lộ phí cho Vương Đạo Cần quản lý.
Vương Đạo Cần lục lọi trên người, chỉ có năm mươi lượng: “Phu nhân nếu không đủ, khách đ**m còn có ngân phiếu.”
“Không cần, ngươi cứ đi vội đi.” Lục Nhiễm xoay người, gọi mấy vị phu nhân đang chuẩn bị rời đi lại: “Cao phu nhân không phải nói muốn đánh quân bài, sao lại đi rồi?”
Tâm trạng không tốt, nếu có thể thua hết tiền của Tống Trì thì tốt nhất.
Cao phu nhân nghe nói đánh quân bài, liền hứng thú, kéo hai vị Lâm phu nhân lại xuống xe: “Sao có thể đi đâu, không đánh đến trời đất tối tăm, ai cũng không được đi.”
Vương Đạo Cần nhìn Lục Nhiễm bị mấy phu nhân vây quanh vào khách đ**m, có chút lo lắng: “Phu nhân có chừng đó bạc cũng đủ sao?”
Ương Hồng đang tức giận, nghe hắn nói vậy, liền trực tiếp mắng: “Phi, ngươi sao lại nguyền rủa thiếu phu nhân thua tiền, đi mà hầu đại nhân đi, tránh cho phu nhân thấy ngươi lại phiền lòng.”
Vương Đạo Cần bị mắng vẻ mặt vô tội, hắn cũng chỉ là đến nhắn lời thôi, sao lại thành tội nhân.
Thấy trời không còn sớm, lại vội vã trở về báo cáo với Tống Trì.
Tống Trì đang từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-luon-muon-hai-chet-ta/5081127/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.