Lục Nhiễm đáp lại một cách nhẹ nhàng, không hề có chút hoảng loạn. Nàng không hề muốn làm Tam hoàng phi, vậy nên Lý Cần có ghét bỏ nàng hay không, nàng cũng chẳng bận tâm.
Thái độ thờ ơ và giọng điệu không coi là gì của nàng không nghi ngờ gì đã biến thành những mũi tên nhọn vô hình, đâm thẳng vào nội tâm của Liễu Ngọc Diêu.
Bà ta kinh ngạc nhìn Lục Nhiễm. Không thể ngờ đứa nha đầu mà bà ta từng tùy ý nặn bóp, giờ lại có thể ăn nói sắc sảo đến vậy, mỗi câu nói đều có thể làm bà ta tức đến nghẹn thở.
Liễu Ngọc Diêu tức đến run cả tay, đứng dậy định sai người dạy dỗ Lục Nhiễm một trận, thì nghe nha hoàn Ngàn Nhu chạy vội vào: “Phu nhân, lão gia đến rồi.”
“Coi như ngươi mạng lớn!” Liễu Ngọc Diêu buông một lời tàn nhẫn, kéo Lục Thư đi ra ngoài. Bà ta vừa lúc thấy Lục Chính Đình và Tống Trì đang nói chuyện dưới gốc thạch mai.
“Nghe nói Tống đại nhân rất thích cảnh quan trong phủ ta. Lát nữa ta sẽ hỏi quản gia, giới thiệu thợ thủ công cho đại nhân nhé?”
“Vậy thì làm phiền Lục đại nhân.” Tống Trì nói qua loa. Ánh mắt liếc thấy Liễu Ngọc Diêu dẫn người đi ra, khuôn mặt gầy gò đỏ bừng, có vẻ là bị Lục Nhiễm chọc giận không nhẹ.
Tống Trì nắm chặt tay, che miệng kìm nén nụ cười đang dâng lên.
Xem ra hắn đã lo lắng thừa. Lục Nhiễm còn chống đỡ được hắn, Liễu Ngọc Diêu có thể làm gì nàng? Trước đây nàng tùy ý bị bắt nạt là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-luon-muon-hai-chet-ta/5081078/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.