Lục Nhiễm mấp máy môi, nhưng chẳng nói được gì.
Nàng treo quần áo đã giặt lên, rồi ngồi chờ mãi ở bàn tròn nhưng không thấy Tống Trì quay lại. Nàng muốn biết sau khi nghe nàng thú thật, Tống Trì nghĩ gì, là thất vọng về nàng hay thấy nàng đi thì tốt hơn, hay là hối hận vì đã cứu nàng về.
Trong phòng, Lục Nhiễm đi đi lại lại mấy vòng vì bồn chồn. Nàng kéo cửa ra ngoài, suýt làm Giang Nguyên Cửu đi ngang qua giật mình.
"Suýt thì bị nàng hù chết. Nàng yên tâm, đại tỷ của nàng không sao, chỉ bị phạt quỳ ở Phật đường. Còn nhị ca nàng thì bị đánh khá nhiều roi."
"Cảm ơn Giang công tử."
Lục Nhiễm nói lời cảm ơn, tiện tay buộc lại cổ áo, trông bộ quần áo có vẻ rất kỳ cục.
"Nàng... cái này..." Giang Nguyên Cửu định hỏi nhưng không biết hỏi thế nào. "À, đúng rồi, Tống m huynh đâu?"
Lục Nhiễm cũng không biết, đành lắc đầu.
"Nàng nghỉ ngơi sớm đi, ngoài trời đang mưa, tối nay đừng về Tống phủ."
Với bộ dạng kỳ lạ này, nếu về Tống phủ lại có chuyện. Giang Nguyên Cửu nói rồi đẩy cửa vào phòng. Tống Trì đang ở trong phòng hắn, ngồi trước bàn cờ, ánh mắt lạnh băng không một chút ấm áp. Vốn định đuổi hắn đi, nhưng Giang Nguyên Cửu thấy sắc mặt hắn như vậy, nào có gan.
Hắn rót một ly trà, ngồi xuống đối diện Tống Trì: "Nghe nói Lục Nhiễm muốn đưa tỷ tỷ đi, rồi bị phát hiện."
Hắn hỏi thăm từ Ngô Đức Môn, Lục Cẩn Phong nói với Liễu Ngọc Diêu rằng muốn đưa Lục Cầm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-luon-muon-hai-chet-ta/5080983/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.