Trước mặt Chu Tú Hải, dù Vương Mộng Tương có giận đến đâu cũng phải nén xuống. Cô lặng lẽ cúi người hành lễ, rồi đứng sang một bên không nói gì. Chu Tú Hải lau sạch chiếc vòng ngọc trên tay, nhướng mắt liếc Vương Mộng Tương: “Mẫu thân ngươi cũng là người thông minh, sao lại sinh ra một đứa ngu muội như ngươi.”
Lại bị mắng là ngu muội, Vương Mộng Tương không thể kiềm chế được nữa, cúi đầu bĩu môi đáp: “Đúng vậy, con dâu ngu muội, cho nên biểu cô bảo con gả cho ai là con gả cho người đó.”
Chu Tú Hải khẽ hừ một tiếng, từ từ đứng dậy khỏi ghế: “Ý ngươi là ngươi chê Thành nhi bệnh tật?”
“Con dâu không có.” Ngoài miệng nói vậy, nhưng cảm xúc trên mặt nàng thì lại rất rõ ràng. Lúc trước, nếu không phải Chu Tú Hải nói Tự Thành là trưởng tử, sau này gia sản đều do trưởng tử hưởng nhiều nhất, nàng đã không hồ đồ đến mức chưa tìm hiểu gì đã gật đầu đồng ý gả.
“Có thì cũng không sao, dù sao đó là sự thật. Cha ngươi thiên vị Lập nhi cũng là sự thật. Nhưng ta phải nói cho ngươi biết, cho Tống Trì ở Tây Sở Các cũng là cho ngươi một cơ hội thể hiện.” Chu Tú Hải đi một vòng trong sảnh, rồi quay lại ghế chủ tọa ngồi xuống, cầm chén trà lên, hớp một ngụm: “Cha ngươi cho Tống Trì ở Tây Sở Các không phải vì hắn được coi trọng, mà là để hắn biết, dù có đỗ Trạng Nguyên, dù có được ở nội viện, thì cũng không thay đổi được gì.” Nàng nhướng mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-luon-muon-hai-chet-ta/5080957/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.