Giang Nguyên Cửu thầm nghĩ Lục Cẩn Phong ra tay thật nhanh. Hắn sầm mặt ngồi xuống bên cạnh Tống Trì, lại nghe Lục Nhiễm cất tiếng gọi: "Nhị ca."
Không phải gọi Tống Trì, không phải gọi hắn, mà là gọi Lục Cẩn Phong.
Hắn đưa mắt nhìn qua, vẻ mặt Lục Cẩn Phong có chút ngượng ngùng, Giang Nguyên Cửu vỗ bàn cười lớn, chẳng giữ chút thể diện nào. Hắn không ngờ Tống Trì lại thật sự tin vào cô vợ chưa cưới này.
Lục Nhiễm khó hiểu nhìn Giang Nguyên Cửu đang cười ngặt nghẽo, ánh mắt lướt qua hắn, rồi dừng lại trên người Tống Trì. Hai người này dường như không có ý định rời đi, nàng phải nói chuyện với Lục Cẩn Phong thế nào đây?
"Ta đi ra ngoài một chút." Lục Nhiễm đột ngột đứng dậy, "Chàng yên tâm, những gì chàng vừa nói, ta sẽ chú ý."
Câu này nàng nói với Tống Trì, dứt lời liền bước ra khỏi nhã gian số một, rồi quay người bước vào nhã gian số hai.
Tần Ngọc Tuyết đang chống cằm ngồi bên cửa sổ, đã đợi đến sốt ruột. Thấy Lục Nhiễm trở về, nàng vội vàng đứng lên: "Thế nào, Tống Trì ca ca đã đến rồi à?"
"Vâng, đến rồi, đang đợi tỷ ở nhã gian số một."
Tần Ngọc Tuyết nghe vậy, vui mừng ra mặt, vội vã kéo vạt váy sang phòng bên cạnh.
Lục Cẩn Phong len vào nhã gian số hai, ánh mắt vẫn nhìn theo hướng Tần Ngọc Tuyết vừa rời đi. Đó là một gương mặt xa lạ. "Tranh, vị tiểu thư vừa nãy là ai thế?"
"Nhị ca, đừng hỏi vội. Chúng ta nói ngắn gọn thôi." Lục Nhiễm kể sơ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-luon-muon-hai-chet-ta/5080939/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.