Thúy Lan quay người chuẩn bị ra ngoài thì nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Chu Tú Hải vọng đến.
“Còn nữa, tiện thể thăm dò tình hình của nha hoàn tùy tùng đi theo cô tiểu thư Lục gia kia.”
Lục Nhiễm tuy không ra khỏi biệt viện, nhưng những lời bàn tán sôi nổi của người hầu ở khu phòng sát bên khiến nàng nắm bắt được mọi diễn biến của sự việc Tống Vận Nhàn.
Sau bữa trưa, Lục Nhiễm xin Tần ma ma một vò rượu nhỏ, chính là vò rượu giao bôi dành cho nàng và Tống Trì tối qua. Tối qua chưa kịp uống, hôm nay lại có dịp dùng đến. Cơ thể nàng rất kỳ lạ, chỉ cần uống rượu, người sẽ nóng bừng, mạch đập hỗn loạn, sau đó sẽ nổi lên những nốt ban nhỏ, ngay cả thái y cũng không thể chẩn đoán được.
Để sau này qua mắt được Chu Tú Hải, nàng chỉ có thể dựa vào rượu.
Lưng hướng về phía Tần ma ma, nàng ực một vò rượu, rồi ngồi xuống chiếc ghế trường kỷ cũ kỹ trước cửa, nhìn Ương Hồng làm nữ công.
Bữa trưa chỉ có rau xanh, đậu hũ và hai miếng cá mặn. Cá mặn cũng là do Tần ma ma cất giữ đã lâu, không nỡ ăn.
Mới chỉ có một lát mà bụng nàng lại cồn cào.
Ương Hồng ngẩng đầu nhìn nàng, không biết nói gì, rồi lại cúi xuống.
Mỗi tháng, biệt viện này chỉ nhận được hai lạng bạc, bao gồm cả chi tiêu hằng ngày lẫn tiền tiêu vặt của Tần ma ma. May mà Tống Trì quanh năm không ở phủ, nếu không số bạc này đâu có đủ.
“Ương Hồng, ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-luon-muon-hai-chet-ta/5080923/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.