Như nhớ ra điều gì, anh đứng dậy mở cửa nhà mình ở sát nhà cô ra, chạy ngay tới hành làng rồi lấy đà nhảy từ hành lang nhà mình sang nhà cô
Ở đây là khu trung cư mà hành lang nhà anh cách nhà cô cũng không quá xa với một bang chủ như anh nhảy qua là chuyện dễ dàng
Đẩy cửa kính ra, anh chạy đi tìm cô thì thấy cô đang ngồi dựa vào cửa, anh bước từ từ đến
Cảm nhận được có người Thiên Nhi vội ngước mặt lên nhìn, người mà cô nhìn thấy chính là anh
Cô ngạc nhiên đến mức không nói lên lời, cô hỏi "anh vào đây bằng cách nào?"
Diệc Thần vừa bước lại gần vừa nói "anh nhảy qua hành lang"
Cô mở to mắt như không tin vào câu mình vừa nghe thấy, anh lại có thể làm liều như vậy. Nói hai hành lang không xa cũng chẳng gần cách nhau đến 5m mà anh nhảy qua dễ dàng như thế
Hazz ai biểu anh là bang chủ của một bang hắc đạo nổi tiếng chứ
Thiên Nhi đang suy nghĩ vớ vẩn thì bị kéo vào một vòng tay ấm áp, Diệc Thần ôm chặt như kiểu nếu thả ra cô sẽ đi mất vậy
Anh nói "Thiên Nhi...anh đã làm theo lời em nói...bây giờ trên người anh không còn mùi của ả rồi...em tha lỗi cho anh đi"
Thiên Nhi đẩy anh ra nhưng sức anh hơn sức cô nên cô không thể thoát ra, cô nói "anh buông em ra trước đã"
Diệc Thần kiên quyết không buông thậm chí ôm còn chặt hơn lúc trước
Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-lao-dai-rat-yeu-nguoi/3176298/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.