Thủ đô cách Thành phố Vân một khoảng cách, biển số xe Thủ đô ở đây khá hiếm thấy.
Tính toán một hồi, các cô cũng chỉ biết ở trường học có hiệu trưởng Từ là người thủ đô.
Cho nên Lâm Uyển mới hỏi một câu như vậy.
Có điều hiệu trưởng Từ luôn rất khó gặp, không ai biết rõ xe của ông ta là xe gì.
Ninh Tình và Tần Ngữ đều lắc nhẹ đầu.
Tần Ngữ mím môi, không nói chuyện, nhưng Ninh Tình lại phức tạp nhìn Tần Nhiễm một cái, "Không biết là phải không."
"Tần Nhiễm." Cửa xe hạ xuống, hiệu trưởng Từ ngồi trên hàng ghế sau, rất nghiêm chỉnh.
Tần Nhiễm buông lỏng tay, biểu cảm hơi nghiêm túc lại, gọi một tiếng "Hiệu trưởng Từ".
Hiệu trưởng Từ nhìn Tần Nhiễm, nghĩ đến việc trước đó Trình Tuyển tìm ông ta, gõ đầu gối, cảm thấy có chút kỳ quái, "Đi ra ngoài ăn cơm à? Lên xe, cùng đi không?"
Ánh mắt của ông ta ôn hòa, trong sáng như một vị trưởng bối hòa ái.
Giọng điệu không có cưỡng chế, chỉ là một câu hỏi thăm rất lễ phép.
Tần Nhiễm lắc đầu, "Em ra ngoài mua sách với bạn cùng bàn."
Hai người nói vài câu, thật ra cũng không bao lâu, xe Jeep còn không tắt máy, Lâm Tư Nhiên đứng bên người Tần Nhiễm, trừng mắt nhìn Tần Nhiễm nói chuyện cùng hiệu trưởng Từ.
Chờ xe lái đi, cô ấy vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, bị Tần Nhiễm dắt đi.
Tần Nhiễm một tay dắt Lâm Tư Nhiên, một tay đeo lại tai nghe lên, điều chỉnh âm thanh, trong mắt còn vương tia máu, vẻ mặt rất không kiên nhẫn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-lai-roi-ao-choang-roi/1162883/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.