Lâm Tư Nhiên hơi ngẩng đầu lên, thấy cô bạn ngồi cùng bàn có chút hung dữ của mình kia híp híp con ngươi đẹp mắt, dường như còn huýt sáo.
Giọng nói thờ ơ, một tay cắm túi, nghiêng người, rất tùy ý nhìn các thiếu niên đang vây xung quanh bằng xe máy.
Sao người này còn cười được vậy...
Có quá nhiều truyền thuyết liên quan đến đầu gấu trường học, Lâm Tư Nhiên chỉ mới nghĩ đến một chút, chân đi đứng đều như đang nhũn ra, cô ấy nắm lấy cổ tay Tần Nhiễm, khớp xương nhô lên, đầu ngón tay trắng bệch.
Cách đó không xa.
"Cậu Từ này, những kẻ bên Ngụy Tử Hàng đã bắt nạt người trong trường học chúng ta đến tận trước mặt anh rồi." Kiều Thanh cũng gấp, anh ta cắn thuốc lá, vuốt quả đầu đinh một cái, nhướng mày nhìn Từ Diêu Quang.
Từ Diêu Quang ngước mắt, bề ngoài anh ta lộ ra vẻ ôn hòa, nhưng cặp mắt hơi nhíu kia lại vô cùng lạnh lẽo, "Cậu quan tâm làm g..."
Ánh mắt rơi xuống chỗ đám người phía trước đang chướng khí mù mịt, ở nơi chính giữa, nữ sinh quay lưng về phía anh ta biếng nhác đứng đấy, cô vừa cao còn rất gầy, không thèm nhìn sang bên này.
Dưới ánh nắng chiều muộn còn sót lại, gương mặt kia của cô xinh đẹp đến mê hoặc lòng người, vẻ mặt lạnh lẽo ngạo mạn, còn mang theo sự lưu manh hết sức rõ ràng. . ngôn tình hay
Sự sắc bén không thể che giấu được khiến người ta run sợ từ tận đáy lòng.
Giọng của Từ Diêu Quang dừng lại một chút, khó trách Kiều Thanh kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-lai-roi-ao-choang-roi/1162846/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.