Chương 192: Không bón cho ăn thì không ăn.
Trương Tấn Phong chỉ cần nhìn qua là biết, tình huống này rất phổ biến.
“Không phải là không thoải mái sao?” Võ Hạ Uyên lạnh lùng nói: “Vẫn còn tâm trạng ngồi đọc dữ liệu à?”
Trương Tấn Phong đặt máy tính xuống, chậm rãi đi tới chỗ Võ Hạ Uyên : “Vì anh muốn kiếm tiền để nuôi vợ đấy”
Võ Hạ Uyên tim đập nhanh hơn bình thường, tự nhủ mình không được mềm lòng.
Trương Tấn Phong nghiêm nghị cầm lấy tay Võ Hạ Uyên, áp vào lòng ngực: “Đau quái”
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Võ Hạ Uyên nhất thời không bình tĩnh được: “Anh đúng là cái đồ…
Võ Hạ Uyên bất đắc dĩ, đưa thìa lên miệng.
Trương Tấn Phong .
“Như thế này được chưa?” Trương Tấn Phong nuốt miếng canh.
“Ừi “Nếu không có em ở đây, anh không thể chăm sóc tốt cho mình” Trương Tấn Phong nhỏ tiếng nói. “Võ Hạ Uyên , nếu em tức giận em có thể ra ngoài giải sầu, nhưng nhất định em phải trong tầm mắt của anh, nếu không anh sẽ phát bệnh đấy”
Võ Hạ Uyên lặng người đi.
“Bác sỹ Diệp dặn anh là không được để mình đói, ngày phải ăn ba_ bữa vào giờ cố định. Nếu như hôm nay em không có ở đây với anh, anh lại không thích ăn đồ dì làm, lúc anh gọi điện thoại cho em, trong lòng rất khó chịu”
Đôi mắt của Trương Tấn Phong rũ xuống.
Võ Hạ Uyên tự dặn lòng mình phải kiên định. Đây chính là khổ nhục kế.
“Uyên” Trương Tấn Phong nói: “Lại đau rồi?
‘Võ Hạ Uyên lại đưa một thìa canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-khong-de-choc/1676138/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.