Chương 184: Nghe tôi nói
Lúc Trương Trúc Phương đến, Võ Hạ Uyên ngạc nhiên trong chốc lát, sau đó cô nhàn nhạt mỉm cười: “Cô”“
“Ừm” Trương Trúc Phương đáp một tiếng: “Tấn Phong đâu?”
“Đang xem tạp chí trong phòng khách, cô nhanh vào đi” Võ Hạ Uyên biết Trương Trúc Phương không giống với đám người ở nhà cũ đó, bà nuôi Trương Tấn Phong hơn mười năm, đã coi Trương Tấn Phong như con ruột của mình từ lâu, ngày xảy ra chuyện, Trương Trúc Phương không có ở đây, nếu không thì khi đó cũng đã cãi nhau với những người bên ông Trương, tuyết đối không chỉ có mỗi mình Võ Hạ Uyên “Cô tới rồi sao” Trương Tấn Phong đóng tạp chí lại rồi đứng dậy chào đón bà.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
“Trời ơi, nhanh ngồi xuống, nhanh ngồi xuống!” Trương Trúc Phương nắm lấy cánh tay của Trương Tấn Phong, quan sát anh cẩn thận một lượt: “Có nghiêm trọng không?”
“Không nghiêm trọng, đã không sao rồi”
Trương Tấn Phong vừa nói xong thì Võ Hạ Uyên bưng trà đến, ba người ngồi chung một chỗ, trong phút chốc chẳng nói gì.
Một lúc sau, bỗng dưng Trương Trúc Phương nức nở nói: “Sao lúc đó không gọi điện thoại cho cô hả? Dù thế nào cũng phải gọi cô chứ.”
Trương Tấn Phong vội vàng tiến lên an ủi: “Đã không sao rồi cô ạ, ngay cả con cũng không muốn nói nhiều về chuyện đó, gọi cho cô cũng chỉ tổ để cô ôm một bụng tức giận thôi”
“Vậy cũng được mà, ít nhất là cô có thể dùng tay xé nát con điếm Phùng Ngọc Chi kia!” Trương Trúc Phương căm giận mắng.
Nói tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-khong-de-choc/1676130/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.