Chương 154: Cầu cứu
Nhìn vẻ mặt bọn họ bất thường, Võ Hạ Uyên nhẹ giọng hỏi: “Phan Hựu Minh là ai vậy?”
“Ông ấy là chú tôi” Phan Minh Tú nhỏ giọng tiếp lời.
“Ông ta không phải!” Tô Vân Phương lớn tiếng phản bác. Nói xong, bà ta phát hiện mình thất lễ, vội vén tóc xõa ra hai bên, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
“Phải” Phan Bác Thịnh có chút chua xót: “Là em trai tôi, nhưng lúc còn trẻ làm sai một số chuyện, bị đuổi ra khỏi nhà họ Phan”
Vậy thì không phải chỉ đơn giản là làm sai một chút rồi.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Trương Tấn Phong hơi nâng tay lên: “Chuyện trong nhà ông tôi không can dự vào, nếu khó xử thì đừng nói nữa”
“Không khó xử” Phan Bác Thịnh uống một ngụm trà: “Sau khi chú ấy rời khỏi nhà họ Phan thì tự mình làm ăn, nghe nói còn làm rất tốt.”
Trương Tấn Phong gật đầu: “Rất tốt, hơn nửa công ty truyền thông ở Bắc Âu đều là của ông ấy”
Phan Bác Thịnh có phần không cười nổi nữa rồi.
‘Võ Hạ Uyên đã nhìn ra được mấy phần cảm giác “trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng”.
“Đúng rồi, một thời gian sau con gái tôi sẽ kết hôn, vẫn mong tổng giám đốc Trương sẽ nể mặt chút” Phan Bác Thịnh đặt một tấm thiệp mời lên bàn Võ Hạ Uyên có chút kinh ngạc, kéo cánh tay Phan Minh Tú: “Đột ngột thế à?”
Phan Minh Tú đỏ mặt: “Không phải tôi, là chị tôi”
Phan Minh Anh kết hôn! Còn đột ngột như vậy.
“Minh Anh may mắn, được cậu cả Lâm Đông của nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-khong-de-choc/1676100/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.