🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 150: Anh nghĩ cũng đừng nghĩ

Vẫn là khuôn mặt như trước không thay đổi, dường như năm tháng không để lại chút dấu vết nào trên người anh.

Biển người liên tục đi đi về, giữa Võ Hạ Uyên và anh giống như là có một mảnh trời riêng.

Đương nhiên, Võ Hạ Uyên không có nổi chút niềm vui sướng được gặp lại bạn cũ nào.

Nếu như có thể, cô thà rằng cả đời này không gặp lại Lê Minh Khanh.

Ngay sau đó, còi báo động trong người Võ Hạ Uyên Tâm kêu vang, cô quay lại muốn chạy.

truyentop.net cập nhật nhanh nhất.

“Sợ cái gì? Tôi cũng không ăn thịt em.’ Lê Minh Khanh mở miệng, vẫn là giọng điệu lười biếng pha chút lạnh lùng.

Võ Hạ Uyên lùi về sau hai bước, cười lạnh: “Ai mà biết được? Dù sao chuyện năm đó anh Lê gây ra cho tôi đúng là cả đời khó quên!”

Một loại cảm xúc mà Võ Hạ Uyên không hiểu nổi nhanh chóng lướt qua đáy mắt của Lê Minh Khanh, sau đó cười nói: “Ngã xuống từ nơi cao như vậy mà không thiếu cánh tay, gấy chiếc chân nào à?”

Nói nhảm! Trong lòng Võ Hạ Uyên mắng, mù à?

“Mạng thật lớn, nghe nói em còn sinh con cho Trương Tấn Phong”

Nhắc đến chuyện này, Võ Hạ Uyên ngay lập tức muốn thanh toán nợ nần với Lê Minh Khanh: “Nhờ phúc của anh Lê, vốn là song bào thai”

Ý cười Lê Minh Khanh hơi nhạt đi: “Sau đó?

“Chỉ sống sót một đứa” Võ Hạ Uyên lãnh hừ: “Hắn anh rất đắc ý đúng không?”

“Võ Hạ Uyên, dù em tin hay không, lúc đó tôi…” Lê Minh Khanh trở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-khong-de-choc/1676096/chuong-150.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phu Nhân Không Dễ Chọc
Chương 150
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.