Chương 107: Thuốc giải độc
“Cậu chủ, tôi thật sự không biết đây là thuốc độc!” Dì Hà khóc lóc đau khổ: “Con trai tôi bệnh rồi, cần đến một tỷ bảy, cái người đó tìm đến tôi, cho tôi tiền rồi bảo tôi cho thuốc suy nhược cơ thể vào trong thức ăn của cô chủ. Tôi cũng không ngờ lại nghiêm trọng đến mức này!”
“Đồ khốn nạn!” Phùng Bảo Đạt vô cùng tức giận: “Bà không biết mà dám cho cô ấy ăn?”
Trương Tấn Phong từ nãy đến giờ vẫn im lặng đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm người phụ nữ trung ni “Chúng tôi đối với bà không tốt sao?”
Dì Hà chết lặng, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện hôm đó Võ Hạ Uyên cười và nói sẽ tăng lương cho bà ấy, trong lòng cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
“Chắc chắn là số điện thoại này không?”
Trương Tấn Phong lại hỏi.
Dì Hà gật đầu như giã tỏi: “Cô ta vẫn luôn dùng số này gọi điện cho tôi, thế nhưng hình như giọng nói đã được xử lý, nghe không giống giọng nói của người.”
“Trần Anh Thư” Trương Tấn Phong thản nhiên gọi.
Tiếng gõ bàn phím của Trần Anh Thư vô cùng nhanh: “Chú hai, đợi một chút, năm phút nữa thôi Chưa đến năm phút, Trần Anh Thư đã ngẩng đầu lên: “Tra ra được địa chỉ IP rồi.”
Nhìn thấy dãy số quen thuộc ấy, Trương Tấn Phong nở một nụ cười tàn nhẫn, giọng nói của anh lạnh lẽo: “Rất tốt”
Một khu nhà cao cấp ở Cần Thơ, Đỗ Minh Châu như đang đợi một ai đó, cô ta chỉnh ánh điện ở trong phòng khách trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-khong-de-choc/1676053/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.