Một câu chúng tôi đã ở bên nhau, đã thành công làm cho trợ lý Tô đỏ mặt, ánh mắt của cặp thê thê Lục Uyển Đình và Kỳ Thanh không sai biệt lắm, nhìn hai người kia sâu xa, Kỳ Thanh cười hỏi, "Tối hôm qua, còn ngủ chung với nhau sao?"
Vẻ mặt trợ lý Tô thẹn thùng, "Ân." Cô và Tần Phụ Tuyết sau khi xác định mối quan hệ, cuối cùng cũng không còn kiêng kị cái gì nữa mà chia chăn gối.
Ở dưới bàn, Tần Phụ Tuyết nắm lấy tay trợ lý Tô, ngón tay thon dài lại ấm áp, Tần Phụ Tuyết cong môi cười, "Đâu phải là lần đầu tiên bọn mình ngủ chung với nhau đâu."
Câu trả lời này thật lợi hại.
Trên mặt Kỳ Thanh có chút kinh hãi, vậy những lời lúc trước trợ lý Tô nói, xém chút nữa hai người đã lăn lộn trên giường sao? Vậy hai người đã làm ra chuyện gì trước khi xác định mối quan hệ với nhau? Cô nhìn lên cổ Tần Phụ Tuyết, dấu vết gì cũng không có, lại nhìn lên cổ trợ lý Tô, cũng không có dấu hôn.
Hai người đều ôn nhu và biết khắc chế a.
Tần Phụ Tuyết biết Kỳ Thanh đang nhìn cái gì, cô cũng chẳng thèm giải thích, quét mắt nhìn trên cổ Kỳ Thanh và Lục Uyển Đình, mấy cái dấu hôn trên cổ có che cũng che không được, đổi đề tài, "Sau khi ăn xong, hai người định đi đến đâu chơi?"
"Thoải mái một chút đi." Nghĩ đến lúc ở trên phòng Lục Uyển Đình nói ra sau núi hóng gió, Kỳ Thanh quay sang nhìn Lục Uyển Đình một cái, vừa lúc bắt gặp ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hom-nay-chi-da-thich-em-chua/4060579/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.