Lục Uyển Đình buông hộp bưu kiện, tiếp nhận trà nhấp một ngụm, hương vị trà hoa nồng đậm thấm vào ruột gan, Lục Uyển Đình bưng tách trà đánh giá một vòng trên bàn làm việc Kỳ Thanh.
Trên bàn làm việc, đặt hai khung ảnh chụp chung của hai người, ánh mắt Lục Uyển Đình nhìn đến tấm ảnh chụp hôn môi kia, nở nụ cười, lẩm bẩm nói nhỏ, "Vợ của tôi thật là đẹp."
Trong văn phòng rất an tĩnh, trợ lý Hoa đứng ở bên cạnh cô, nghe được Lục tổng nhỏ giọng nói, đối với góc nghiêng ôn nhu của Lục tổng, tâm thiếu nữ của trợ lý Hoa ngo ngoe rục rịch, "Lục tổng, lúc Kỳ tổng đặt ảnh chụp lên bàn, cũng nói y chang như vậy."
Lục Uyển Đình thu nụ cười, quay đầu nhìn về phía một bức ảnh khác, trên ảnh chụp là các cô ôm nhau, Lục Uyển Đình nhớ tới Kỳ Thanh nói trừng phạt.
"Trợ lý Hoa, cái bưu kiện này chỉ là mấy cái khăn lông sao?" Ánh mắt Lục Uyển Đình dừng ở trên bưu kiện chuyển phát nhanh, cô hoài nghi Kỳ Thanh mua vật dụng hàng ngày không phải vật dụng hàng ngày bình thường, lúc trợ lý Hoa nói cho cô chỉ là mấy cái khăn lông, cô không có hoài nghi.
Hiện tại, thì lại có chút nghi vấn.
"Kỳ tổng nói như vậy." Trợ lý hoa nhìn bưu kiện, "Lục tổng, có phải ngài muốn xem đồ vật ở trong đó đúng không?"
Nói thật thì cô cũng tò mò không biết Kỳ tổng mua khăn kiểu gì.
Lục Uyển Đình cân nhắc câu trả lời với trợ lý Hoa, trong lòng có đáp án, "Nếu em ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hom-nay-chi-da-thich-em-chua/4060556/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.