Ánh mặt trời xuyên qua khe hở của bức rèm chiếu vào bên trong, thông qua cửa sổ tạo ra những nét hoa văn ở trên sàn nhà, người trên giường xoa xoa giữa mày trông rất mệt mỏi, chậm rãi mở mắt.
Trần nhà quen thuộc hiện ra trước mắt, Kỳ Thanh ngây người trong chốc lát, quét mắt nhìn xung quanh, lúc này mới nhớ tới, tối hôm qua cô cùng Lục Uyển Đình trở về nhà của cô.
Lục Uyển Đình đã không ở đây, trên giường chỉ có một mình cô, Kỳ Thanh chống giường ngồi dậy, chăn từ trên người cô rớt xuống, lộ ra làn da trắng nõn, ở phía trên thì được lấp đầy bởi dấu hôn Lục Uyển Đình, từ cổ đến xương quai xanh lan tràn đến bụng nhỏ, những chỗ nào có thể thấy được, toàn bộ đều được Lục Uyển Đình Đóng đóng dấu riêng.
Kỳ Thanh có chút ngượng ngùng, kéo chăn bao lấy thân thể.
Ở bên mép giường đặt áo ngủ của cô,được xếp lại gọn gàng, nhìn đến áo ngủ, Kỳ Thanh nhớ tới tối hôm qua, nếu nhớ không lầm, tối hôm qua Lục Uyển Đình lột áo ngủ của cô, sau đó vo nó lại ném tới bên cái gối.
Chị ấy khi nào đem áo xếp gọn gàng đặt ở mép giường? Chỉ có thể là lúc rời đi.
Mặc vào áo ngủ vào, che khuất cơ thể đầy dấu hôn, Kỳ Thanh xốc lên chăn xuống giường.
Kéo ra bức màn, ánh mặt trời nháy mắt ùa vào tới trong phòng, sự ấm áp bao lấy cô, Kỳ Thanh đem cửa sổ mở ra một khoảng nhỏ, để cho không khí của ngày mới thổi vào căn phòng
Hít sâu hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hom-nay-chi-da-thich-em-chua/4060548/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.