Lương Khiếu nghiêm túc mà lái xe, không dám tuỳ ý nhìn vào gương chiếu hậu, cho dù có ngẫu nhiên muốn quan sát đường phía sau xe, cũng nhìn cái gì cần nhìn cái gì không cần thì coi như không thấy.
Trợ lý Tô xoa xoa thái dương, dựa vào cửa sổ xe nhớ đến một người đã làm cho tâm cô rung động, băng ghế sau truyền đến tiếng cười khẽ của Lục Uyển Đình, "Ngoan, đừng nháo, trợ lý Tô và Lương Khiếu còn ở đây."
Kỳ thật có thể xem các cô không tồn tại mà, trời thì tối rồi, trong xe thì tối đen như mực, không cần phát ra âm thành thì làm cái gì ai mà biết đâu.
Kỳ Thanh nhìn qua vị trí ghế phụ, thu hồi cái tay đang loạn, ngồi thẳng người mà cùng trợ lý Tô nói chuyện, "Trợ lý Tô, thân thể cô không thoải mái sao?"
U là trời! Phu nhân sao đột nhiên lại quan tâm đến thân thể của cô? Trợ lý Tô thả cái tay đang xoa xoa cái trán, nghiêng đầu ra sau trả lời "Không có, tôi thấy có chút buồn chán."
Lương Khiếu nghe vậy liền mở cửa sổ, gió lạnh từ bên ngoài theo cửa sổ mà lùa vào, làm cho không khí trong xe được thoải mái hơn.
"Tiểu Lương, tôi nhớ là bên này rất gần với đường Cảnh Phúc Môn, cậu biết đường đó chứ?" Lục Uyển Đình không biết tại sao Kỳ Thanh lại nhắc đến đường Cảnh Phúc Môn, trợ lý Tô nghe xong, toàn thân cứng lại, Kỳ Thanh cười nói "Chúng ta đi đường Cảnh Phúc Môn."
"Có nghe qua nhưng không biết đường." Lương Khiếu ở trên màn hình bản đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hom-nay-chi-da-thich-em-chua/4060526/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.