Trên quảng trường, người qua lại khá là đông, Lục Uyển Đình và Kỳ Thanh trên người vẫn còn mặc bồ đồ công sở cao cấp, vừa nhìn thấy đã biết được đây là những người làm việc xuất xắc có địa vị trong giới kinh doanh.
Những thanh thiếu niên từ 10 đến 20 tuổi làm ra loại hành động này thật bình thường, nhưng các cô với tuổi đời sắp 30 tuổi nhìn chín chắn trưởng thành, liền làm cho người khác chú ý.
Lục Uyển Đình làm lơ với ánh mắt của mọi người xung quanh, bước chân thong thả mà đi về phía trước "Chị không nói thì em quên mất chúng ta cách nhau 3 tuổi." Người ở trên lưng ôm lấy cổ cô, đầu dựa bên tai nói chuyện.
Vành tai bị những hơi thở nóng ướt quấn lấy, Kỳ Thanh hôn hôn cô, ở bên tai mà nhẹ nhàng gọi "Lục học tỷ."
Khoé miệng Lục Uyển Đình cong lên thấy rõ, nhớ đến ngày khai giảng vừa rồi.
Thấy Lục Uyển Đình không thèm đáp lời cô, Kỳ Thanh nhấp môi căn vào vành tai Lục Uyển Đình. Vành tai là nơi mẫn cảm, có một dòng điện tê dại chạy đến đó, trong lòng Lục Uyển Đình run lên, thiếu chút nữa là buông tay, cô nhéo nhẹ lên đùi Kỳ Thanh "Đừng nháo."
Đùi so với vành tai mẫn cảm hơn, thân người Kỳ Thanh co rụt lại, ngoan ngoãn nằm trên lưng Lục Uyển Đình, còn lẩm bẩm trong miệng, "Lục học tỷ, khi dễ em."
Lục học tỷ nghe được, thấp giọng cười "Không cho em nháo thì là khi dễ em sao?"
Cô rất vui khi Kỳ Thanh nháo loạn với cô, nhưng hiện tại cô đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hom-nay-chi-da-thich-em-chua/4060517/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.