Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ xe, ánh mắt hai người nhìn nhau, thấy Lục Uyển Đình không có động tác kế tiếp, Kỳ Thanh hơi nhích nhích gần đến. 
Lục Uyển Đình bỗng nhiên mở miệng, ánh mắt nghiêm túc "Mặc kệ công ty có xảy ra chuyện gì, tôi đều giúp em giải quyết." 
Trong lòng Kỳ Thanh chợt lạnh, ngưng động tác của mình lại. Vừa rồi, Lục Uyển Đình cho rằng cô nhìn chị ấy là bởi vì cô khó mở miệng chuyện công ty sao? 
Chị đang suy nghĩ cái gì vậy Lục Uyển Đình! 
Kỳ Thanh hít một hơi thật sau, thất bại mà ngồi dựa vào ghế, kéo đai an toàn xuống khoá chốt "Vậy cảm ơn Lục tổng trước, chờ tôi trở về công ty, có gì không giải quyết được liền nói cho chị." 
Lúc cô nói không thèm nhìn Lục Uyển Đình, nói cảm ơn nhưng lòng lại không có chút biết ơn. Lục Uyển Đình vẫn luôn nhìn cô, cô phát hiện được thái độ của Kỳ Thanh. Do dự một lát, cởi bỏ dây an toàn hướng người tới gần Kỳ Thanh, ánh mắt ôn nhu nhìn Kỳ Thanh, nhẹ nhàng kêu tên cô 
"Kỳ Thanh." 
"Ân?" Kỳ Thanh quay sang nhìn Lục Uyển Đình, lúc này Lục Uyển Đình đã hôn lên môi cô một cái nhẹ. 
Trên mặt Lục Uyển Đình tươi cười, trong lòng nhộn nhạo giống như con gấu vừa mới được thưởng thức mật ong. Mang dây an toàn lên rồi đánh xe rời đi. 
Lục Uyển Đình hôn mình! Chị ấy hôn mình! 
Kỳ Thanh khiếp sợ, duy trì tư thế nghiêng đầu nhìn Lục Uyển Đình, nửa bên mặt của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hom-nay-chi-da-thich-em-chua/2613140/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.