Từ trong bóng đêm đến thang máy, trong nháy mắt ánh sáng trở nên giống như ban ngày.
Tim đập loạn, trong gương biển quảng cáo trên tường, Trần Tiểu Nghiên nhìn thấy khuôn mặt mình đang đỏ bừng.
Rời ánh mắt đi, ngước mắt lên, trước mặt lại là một khuôn mặt khác.
Hoàng Gia Vĩ đứng đó.
“Tại sao bây giờ cô mới về?”
“Dạo này Lý Du Du thất tình, tâm trạng rất kém, tôi ở bên cô ấy thêm một lát.”
Trần Tiểu Nghiên nói, chưa từng nghĩ tới bản thân lại có thể nói dối tự nhiên như vậy.
Hoàng Gia Vĩ không lên tiếng.
Cô cố tình hỏi: "Còn anh thì sao?”
"Ăn cơm, tiệc rượu. Liên tục không ngừng.”
Anh ta tiến lên ấn thang máy, dường như cũng không phát hiện ra cái gì khác thường.
Trần Tiểu Nghiên thở phào nhẹ nhõm, vuốt ve cánh tay, lại hỏi: "Gần đây bận rộn như vậy, không có tiến triển gì sao? Vài tháng nữa là cuối năm rồi.”
Trên đỉnh đầu “đinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra.
Hoàng Gia Vĩ đưa tay đỡ lấy eo cô, đưa cô vào thang máy.
Cô không cố ý trốn tránh, chỉ là khoảng cách gần, lại ngửi thấy mùi nước hoa khiến người ta khó chịu.
"Tiến triển thực sự là có. Vào tháng tới, tất cả tiền đầu tư có thể được ghi lại.”
Câu trả lời ngoài dự đoán.
Trần Tiểu Nghiên sửng sốt, chỉ nói: "Vậy xin chúc mừng.”
Hoàng Gia Vĩ cười cười, trong mắt hiện lên thêm một lớp bóng tối nhìn không rõ: "Đều là nhờ Ngô Thiến Thiến, giúp tôi xử lý không ít chuyện.”
Lời này, là cố ý muốn nói cho cô nghe?
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hao-mon-ke-thu-ba-chet-di/1196217/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.