"Thanh minh trong tiết tháng ba
Lễ là tảo mộ hội là đạp thanh.
Gần xa nô nức yến anh,
Chị em sắm sửa bộ hành chơi xuân…"
…
Từ khi chiếc xe yêu quý của Hàn Thiên Dương ăn viên đạn thì em nó chính thức bị thất sủng, nó được xếp vào một xó xỉnh trong gara để xe không khác gì lãnh cung. Nếu không phải thời gian sau Hàn Ly Anh xin anh trai cho mình tận dụng chiếc xe thì thực sự nó đã bị lãng quên.
Hàn Thiên Dương đã đổi sang em yêu mới là dòng xe Bugatti divo.
Anh lái chiếc xe này chở cô đi đến một nơi.
Lái xe mấy tiếng đồng hồ.
Ngồi trên xe cô thi thoảng lại hỏi anh: “Chúng ta đi đâu vậy?”
Nghĩ đi nghĩ lại một hồi, một nơi đặc biệt với cả anh và cô thì làm gì có nơi nào nhỉ?
Anh không trả lời, chỉ vòng tay ôm lấy cô, hôn đôi môi ngọt ngào.
Hạ Nhi không vui đẩy anh ra. Đang lái xe mà anh làm thế khác gì rủ cô đi tranh giành bát hương vàng.
Cô nghiêng người hẳn về phía cửa sổ, không thèm chú ý đến anh. Chiếc xe bon bon trên đường, xung quanh người xe đông đúc đúng là khung cảnh ngày Tết làm cho con người ta có những xúc cảm bồi hồi.
Cho đến khi cô lờ mờ ngủ gật tỉnh dậy, nhìn con đường phía trước dần dần hiện ra những ngôi nhà đan xen cây cối xanh cao lớn. Bóng cây xanh rũ xuống che nắng cho con người, giống như hình ảnh người mẹ che nắng cho con, lại che đi những phong ba bão táp của cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hao-mon-ke-thu-ba-chet-di/1196185/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.