Trần Hà My vẫn còn chưa tin được vào mắt mình, đôi mắt bồ câu lặng lẽ đánh giá từ trên xuống dưới Hàn Diệu Lan. Thấy một thân ăn mặc nhìn có vẻ giản dị thực chất đều là bản giới hạn, trong lòng Trần Hà My nổi sóng không yên. Chưa kể, khí chất tỏa ra từ đối phương bỗng chốc giống như áp đảo Trần Hà My, cô ta cảm thấy mình vô cùng rẻ tiền so với Hàn Diệu Lan. Tâm trạng vui vẻ bỗng nhiên biến mất hết, Trần Hà My cảm thấy mất an toàn, trở nên tự ti. Nhưng cố áp chế lại bản thân mình, vẻ mặt khó coi bị thay bằng gương mặt đanh đá. Quả thực, gương mặt theo kiểu phổ thông của Trần Hà My không thích hợp để cô ta làm mặt ác, nhìn giống như là dọa đứa trẻ con:" Có vấn đề gì sao?"
Hàn Diệu Lan không quan tâm đến biểu cảm như nhìn thấy quỷ của đối phương, chỉ nhẹ nhàng nói ra vấn đề:" Bộ đồ này tôi với bạn chuẩn bị mua rồi, phiền cô xem bộ khác."
Trần Hà My lúc này mới nhìn lại bộ váy kia, quả thực khi nãy cô ta cũng chỉ liếc qua một giây chứ không hề ngắm nghía kỹ lưỡng bộ váy này. Cảm thấy chiếc váy cũng khá đẹp. Hiện tại lại xảy ra tranh chấp, đặc biệt còn tranh chấp với tình địch cô ta đương nhiên không cho qua dễ dàng như thế.
" Nhưng người mua nó trước là tôi. Tôi cũng thích chiếc váy này. Không muốn nhường."
Nghe giọng nói thẳng thừng của đối phương, Tạ Yến Anh liền thì thầm vào tai Hàn Diệu Lan:" Thôi bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-hao-mon-ke-thu-ba-chet-di/1196158/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.