🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

137.



Nói xong Khương Nhược Châu không cho tôi sờ nữa. Y bảo tôi đừng nhìn, sau đó quay lưng đi thở dốc, tôi nhìn trộm y, thấy sống lưng y run lên một cái, sau đó ngửi thấy mùi tanh thoang thoảng.



Y vừa chính trực đáng tin vừa nói lời dễ nghe, đáng tiếc trong lòng tôi chỉ nghĩ đến "tình tiết xuyên sách" và "kiếp trước" nên không thể nào thoải mái xem y như đối tượng để mình phó thác tuổi già.



Tôi không bài xích Nghiêm Thù Lân, cũng chẳng bài xích Khương Nhược Châu, đôi khi tôi hơi dao động, nghĩ người nào cũng tốt, chỉ cần có thể làm chỗ dựa bảo vệ mình là đủ rồi. Nghĩ kỹ lại, một người là trang chủ có tiền có thế, một người là đại hiệp nổi danh giang hồ, ở cạnh ai cũng là tôi trèo cao, nếu tôi tham lam biết đâu lại chuốc phải tai vạ như Doãn Hoàn Từ trong truyện.



"Nếu người của Nghiêm Thù Lân tìm được ta," tôi suy nghĩ rồi nói với Khương Nhược Châu, "Nếu đại hiệp đối phó không được thì cứ giao ta cho bọn họ đi."



Y quay đầu nhìn tôi rồi cười nói: "Tiểu Doãn, ngươi không có lòng tin với võ công của ta vậy sao?"



Tôi vội vã lắc đầu: "Ta chỉ sợ đại hiệp bị thương thôi, chuyện này do ta mà ra, liên lụy ngươi sẽ không hay......"



Tôi biết võ công y giỏi, trong truyện lần nào cũng tốn vô số bút mực để mô tả chiêu thức của y, còn nói y có thể lấy một địch trăm, là kỳ tài võ học bẩm sinh.



"Ta đã đưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia/3356343/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phu Nhân Giả
Chương 72
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.