Đi ngang quán trà, loáng thoáng nghe có người bàn tán về sự náo loạn do Nghiêm trang gây ra, tôi vốn định tới nghe cho rõ nhưng lại bị Khương Nhược Châu túm lên xe ngựa. Y đeo mặt nạ hồ ly cho tôi rồi thở dài bảo tôi đừng tham gia náo nhiệt bừa bãi.
"Ngươi lơ là quá rồi đấy, lỡ đó là tai mắt của Nghiêm Thù Lân trên giang hồ thì sao......" Khương Nhược Châu kéo màn lại rồi vỗ nhẹ lên trán tôi, lắc đầu nói, "Sau này ta sẽ không gọi ngươi là tiểu hồ ly nữa, có tiểu hồ ly nào ngốc như ngươi đâu."
Tôi mím môi trừng y, muốn nói mình không ngốc nhưng lại cảm thấy y nói khá có lý.
Thấy tôi trừng, Khương Nhược Châu không giận mà còn cười ha ha: "Giờ ngươi không sợ ta mà còn dám trừng ta nữa à."
Tôi tháo mặt nạ ra, thè lưỡi bảo y: "Có lang quân nào hư hỏng như ngươi đâu, ngày nào cũng cười vợ mình."
Y chớp mắt nói: "Miệng lưỡi cũng sắc bén ghê nhỉ."
Khương Nhược Châu lại định bóp mặt tôi, tôi thừa cơ cắn tay y, cắn rất mạnh, sau khi để lại dấu răng trên mu bàn tay nổi gân xanh lờ mờ của y mới nhả ra.
Y kinh ngạc xuýt xoa một tiếng, nhìn tay mình rồi lại giương mắt nhìn tôi.
Tôi đắc ý nói: "Chẳng phải ngươi nói miệng lưỡi ta sắc bén sao."
Khương Nhược Châu tốt tính, gặp ai cũng cười, thích làm việc thiện, thỉnh thoảng sẽ cho ăn mày ven đường mấy xu. Mấy ngày nay ở chung tôi chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia/3335742/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.