🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người này không có ý định giết tôi, nhưng tôi cũng không đoán được lý do hắn trói mình.



Tôi gặm bánh nướng hắn đưa rồi nhìn hắn chăm chú, nhưng vì bị mặt nạ che khuất nên không thấy được mặt thật của hắn.



Tôi suy nghĩ một lát rồi hỏi dò: "Khương đại hiệp?"



Hắn không trả lời.



Hắn không phải Khương Nhược Châu, thế thì là ai? Tôi đành phải cúi đầu tiếp tục ăn bánh nướng, trong lòng thấp thỏm, chẳng biết rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào mà có thể cướp người ra khỏi Nghiêm phủ.



"Tờ giấy kia là ngài viết cho ta à?" Tôi lí nhí hỏi hắn.



Cuối cùng hắn cũng quay sang nhìn tôi: "Ngươi không nhớ gì hết sao?"



98.



Tôi chỉ nhớ nội dung trong truyện chứ không còn biết gì khác.



Chẳng lẽ hắn đang hỏi tôi chuyện khóa định tình sao? Hoặc hắn thật sự là kẻ thù của "tôi" nên mới lặn lội ngàn dặm để bắt tôi về tra khảo.



"Ta tới cứu ngươi," không đợi tôi trả lời, hắn nói tiếp, "Ngươi ở Nghiêm phủ hưởng vinh hoa phú quý một thời, nửa đời sau lại sống không bằng chết."



Tôi tự hỏi làm sao hắn biết nửa đời sau của tôi thế nào, chẳng lẽ hắn là người tốt bụng xuyên vào sách để cứu vớt pháo hôi sao?



Nếu là "đồng hương" thì tôi khỏi cần sợ nữa.



Thế là tôi bình tĩnh lại, chồm tới hỏi nhỏ vào tai hắn: "Ngươi cũng đọc "Giang hồ ngược luyến hắn truy y trốn" à?"



Đôi mắt đen của hắn lộ ra vẻ nghi hoặc.



Tôi và

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia/3325569/chuong-49.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phu Nhân Giả
Chương 49
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.