🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bừng tỉnh khỏi giấc mơ này, tóc mai tôi bị mồ hôi nóng làm dính bết vào má, thân thể run dữ dội nhưng cũng không biết mình đang sợ gì.



Sao tôi lại mơ thấy Khương Nhược Châu làm chuyện đó chứ? Trong truyện "Doãn Hoàn Từ" chỉ gặp y hai lần thôi mà?



Hình như trong mơ tôi đã chủ động cầu hoan.



Khương Nhược Châu không hề nhắc gì về Nghiêm Thù Lân cả.



Y ôm tôi rồi hôn khóe môi tôi, thì thầm gọi tôi là Tiểu Doãn, ánh mắt trìu mến như thật sự ẩn chứa tình ý.



Tôi ngồi xếp bằng ôm ngực thở hổn hển một hồi, lau mồ hôi rồi sờ soạng ống quần, sau khi thử nhúc nhích ngón chân mới tạm bình tĩnh lại.



Giấc mơ này thật sự quá dài, không phải nội dung trong truyện, cũng không giống tiên tri, báo hại tôi hoang mang lo lắng cả ngày nhưng chẳng ai chịu nghe tôi tâm sự.



Sắc trời ngoài cửa sổ dần sáng, bình minh vẫn chưa ló dạng, vẫn còn khá sớm.



Tôi vừa buộc lại mái tóc dài xõa tung thì mấy thị nữ kia đẩy cửa vào. Như thường lệ, các nàng không nói những lời thừa thãi với tôi mà chỉ bưng chậu nước tới rồi lau sạch mồ hôi trên người tôi, thay cho tôi một bộ đồ nhẹ nhàng, bảo tôi ăn tạm ít cháo nóng lót dạ, đợi lát nữa lại mặc áo cưới.



Nằm mơ cả đêm, tỉnh dậy vẫn thấy mệt rã rời. Khi đi trên hành lang, tôi nhịn không được giơ tay áo lên che mặt ngáp một cái.



Vừa ngáp xong thì nghe mấy tiếng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia/3320154/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phu Nhân Giả
Chương 45
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.