12.
Sau khi Nghiêm Thù Lân nắm tay tôi, ngón cái hơi thô ráp vuốt nhẹ lòng bàn tay tôi mấy lần, trong lúc tôi sững sờ thì hắn lật ngửa tay tôi ra rồi siết ngón tay tôi trong bàn tay to rộng của hắn.
Đệt, hắn đang làm gì vậy?
Đầu óc tôi trống rỗng, tay cũng bắt đầu rịn mồ hôi. Truyện Kiếm Hiệp
Trước khi mặt tôi nóng lên, Nghiêm Thù Lân buông tay tôi ra rồi nói: "Ngươi thử gọi tụi nó xem."
Vẻ mặt hắn lạnh nhạt, mí mắt rũ xuống không nhìn tôi, giọng nói trầm thấp bình thản như không có ý gì thừa thãi.
Chẳng lẽ tôi tự mình đa tình, hiểu lầm hắn sao?
Tay bị hắn vuốt ve nóng rực, tôi mím môi, một lát sau mới ngăn được nhịp tim tăng tốc, vờ như mình không hề nghĩ gì rồi làm theo lời Nghiêm Thù Lân, kêu meo meo với con mèo tam thể đang nằm dựa vào hắn.
Lúc này mèo tam thể không né tránh tay tôi mà phụ họa kêu hai tiếng, đứng lên chủ động dụi đầu vào lòng bàn tay tôi, còn thè cái lưỡi hồng hồng ra liếm ngón tay tôi. Khi tôi đưa tay gãi cằm nó, nó còn phát ra tiếng rừ rừ, cái đuôi phe phẩy qua lại.
Thì ra Nghiêm Thù Lân không lừa tôi.
Nhưng khi tôi muốn ôm nó vào lòng thì nó lại cong đuôi chạy mất.
Tôi ỉu xìu nhìn nó nhảy xuống giường, vội vàng kéo tay áo Nghiêm Thù Lân: "Trang chủ, mèo chạy rồi......"
"Hết mùi thì nó chạy thôi." Nghiêm Thù Lân nói.
Rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-gia/2755745/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.