Chương trước
Chương sau
Vào buổi tối hôm đó, trong trạng thái say khướt, anh được thư ký của mình hộ tống trở về dinh thự Trương gia. Khi ấy đã muộn, cả gia đình đã chìm vào giấc ngủ say sưa.

Chỉ có những nhân viên bảo vệ ca đêm và người canh cổng của Trương gia. Sau khi nhìn thấy chiếc xe của anh, người làm nhiệm vụ canh gác ngay lập tức mở cổng cho anh vào.

Thư ký, người am hiểu mối quan hệ không mấy tốt đẹp của anh với cô gái tên Cơ Tuyết, vấn giữ thói quen dẫn anh thẳng đến nhà chính của Trương gia.

Cũng ngay lúc ấy, Cơ Tuyết, đang ở khu vực phụ trợ, ngẫu nhiên nhận thấy anh được thư ký dẫn lên phòng trong nhà chính.

Cô gái Cơ Tuyết nhận thấy tình hình, liền tiến vào ngôi nhà chính, mặc dù bà nội đã ban hành lệnh nghiêm cấm cô đặt chân vào khu vực này.

Tuy vậy, cô vẫn thường xuyên ghé thăm nhà chính vào mỗi buổi tối với hy vọng gặp gỡ anh, nhưng mỗi lần đều bị

Trương Minh Quân lạnh lùng đẩy ra và từ chối cô, điều này đã tiếp diễn suốt ba năm qua.

Khi cô tiến lại gần cậu thư ký với tốc độ nhanh chóng, đưa ra mệnh lệnh yêu cầu cậu rời khỏi đây, mọi vấn đề còn lại sẽ do cô lo,

Cậu thư ký nhìn cô gái Cơ tuyết, cảm thấy không yên tầm, anh liền lắc đẩu không thể, dù bị từ chối nhưng Cơ tuyết ra sức ép anh, đe dọa sẽ khuyên Trương Minh Quân đuổi việc cậu,

Nghe vậy cậu cũng chút không tin lời cô ta, nhưng cậu vẫn là không thể đánh đổi sự nghiệp của mình, vì cậu biết cô ta cũng là một phần của nhà họ Trương này và cũng là người đã sinh con cho Trương Minh Quân,

Vì vậy cậu liền phải bất đắc dĩ đưa Trương Minh Quân cho cô, và nhanh chóng rời đi, trước khi đi cậu còn Cơ Tuyết hãy cho anh ta uống đồ giải rượu,

Cơ Tuyết không để ý đến lời nói của cậu thư ký mà nhanh chóng dìu anh đi về phía nhà phụ,

Đưa anh đi đến nhà phụ, cô nhanh chóng dìu anh ta vào phòng ngủ của cô mà đặt anh nằm xuống giường,



Cô lúc này háo hức vô cùng vì đây là cơ hội ngàn năm mới được, vì hồi đó đến giờ từ khi gặp được anh gài bẩy anh, cô chưa từng ngủ với anh bao giờ dù chỉ một lần,

Đến cái nắm tay chạm vào cơ thể anh ta cũng không hề có đối với cô, tuy nhiên mỗi lần anh ta say lại về nhà chính ngủ, không say thì lại đến biệt thự nhỏ mà ở,

Tuy nhiên cả hai có chạm mặt nhau ở Trương gia, nhưng Trương Minh Quân ít khi nhìn cô,

Hôm nay có cơ hội như vậy, thì nghĩ làm sao cô có thể dễ dàng cho anh ta giải rượu,

Cô lúc này cười khoái chí mà đưa tay gỡ từng nút áo sơ mi của anh ra, nhưng không như cô mong đợi, khi cô ta gỡ nút thứ ba, thì Trương Minh Quân đã mở mắt lim dim nhìn cô với bộ dạng say khướt,

Trương Minh Quân nhìn người trước mặt tuy có chút mơ hồ trong men say, nhưng anh ta có thể nhận ra người trước mặt là Cơ Tuyết, anh ta liền nắm lấy tay cô thật chặt mà quát "Cô đang làm gì tôi"

Cơ Tuyết nhìn gương mặt của anh khi say rượu, cảm thấy sợ hãi vô cùng, vì gương mặt anh chưa say xỉn đã lạnh như băng, có rượu vào anh ta nhìn cô còn ghê hơn,

Lúc này cô cố vảy tay mình ra khỏi tay anh, nhưng không được mà cười cười nói, "Em... Em thấy anh say quá, có chút khó chịu nên em muốn cởi áo cho anh thôi mà"

"Tôi không cần, mau cút ra khỏi tôi" Trương Minh Quân hất tay cô ta ra mà nhìn cô lạnh nhạt,

Nói xong anh ta liền từng bước loạng choạng ra khỏi phòng của cô ta mà đi đến phòng riêng của mình ở nhà phụ,

Phòng này tuy ở nhà phụ nhưng cánh cửa của phòng này có bảo mật an toàn chỉ có anh mới được vào,

Anh bước vào phòng mình, liền theo ý thức của mình mà nhanh chóng đi vào phòng tắm để cho cơ thể mình tĩnh lại rượu,
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.