Di Trương chuẩn bị cơm xong liền đi đến phòng ngủ của Tô Húc Hoàn gõ cửa. Thân thể phu nhân mỏng manh như vậy, không thể để cho phu nhân bỏ bữa được.
Gọi cửa nhưng bên trong không nghe động tĩnh, dì Trương mở cửa ra bên trong đã không còn người nào.
Rõ ràng khi Tô thiếu ra ngoài còn dặn bà chuẩn bị bữa tối cho phu nhân, vậy mà hiện tại lại không thấy người nữa.
Lúc này, Lam Y Tịnh đã đón taxi đến địa chỉ mà Lục Cẩn Niên nhắn cho cô. Nơi này là một căn biệt thự lớn, chính là nơi Lục Cẩn Niên dùng để đưa các cô gái về để ăn chơi trác táng.
Nhìn thấy Lam Y Tịnh đến cổng lớn, Lục Cẩn Niên cho người đưa cô vào bên trong phòng khách lớn. Lục Cẩn Niên ngồi trên chiếc ghế nhà vua xa hoa, trên gương mặt vẫn còn dấu vết mà Tô Húc Hoàn để lại.
"Lục thiếu, tôi và anh không thù oán, sao anh lại bắt cóc con trai tôi?" - Lam Y Tịnh không nhìn thấy Hữu Hữu thì rất lo lắng.
"Đúng, tôi và cô không thù không oán… nhưng cô lại là phụ nữ của Tô Húc Hoàn, tôi phải chơi chết phụ nữ của nó, để nó biết động vào Lục thị phải trả giá."
Lục Cẩn Niên hất tay, người của anh ta nhanh chóng trói Lam Y Tịnh lại.
"Hữu Hữu đâu, con trai tôi đâu?" - Lam Y Tịnh phản kháng hét lên.
"Con trai cô, yên tâm đi… nó và con chó của Tô Húc Hoàn trốn thoát rồi. Còn cô, cứ bình tâm mà hầu hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2996768/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.