Lam Y Tịnh cứ ngỡ sẽ quay lại biệt thự Tô gia tại thành phố A này, nơi cô đã chịu bao nhiêu sự lạnh nhạt từ anh.
Nhưng với tình cảm mà Tô Húc Hoàn dành cho Lam Y Tịnh hiện tại, anh biết cô không hề muốn quay về nơi đó.
Lam Y Tịnh bước vào ngôi nhà nhỏ nhưng khang trang đầy đủ mọi tiện nghi. Từ phía sau, Tô Húc Hoàn ôm lấy Lam Y Tịnh giọng nói đầy cưng chiều.
"Y Y, chúng ta cùng nhau sống ở nơi này đến khi già đi, có được không?"
Sống đến khi già đi… Ở bên cạnh anh.
Cô không đáp câu hỏi của anh, cô sợ một ngày nào đó đặt hy vọng rất nhiều rồi nhận lại đầy thất vọng.
"Tối nay chúng ta sẽ đi gặp mặt cha của tôi, em không cần phải nói gì cả… chỉ cần ngồi yên bên cạnh tôi là được."
Lam Y Tịnh có chút hoảng, kể cả ngày cưới của họ cũng không có sự xuất hiện của cha anh, vậy mà mấy năm trôi qua lại đưa cô đi gặp ông ta.
"Tôi có cần chuẩn bị quà gặp mặt không, cha của anh thích gì nhỉ."
"Không cần, chúng ta cũng không phải đến xin phép bọn họ. Y Y, em nhớ lời tôi căn dặn, chỉ cần em im lặng, mọi việc cứ để tôi lo."
Lam Y Tịnh gật đầu… nhưng trong lòng lại vô cùng loạn… được dắt ra mắt phụ huynh ai lại cảm thấy dễ chịu.
Buổi tối, Lam Y Tịnh mặc một bộ váy do Tô Húc Hoàn chuẩn bị, chuyên viên cũng đến chỉnh chu cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2996735/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.