🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lam Y Tịnh luôn tự trách bản thân cô vô dụng, cho đến khi mẹ mất cũng không thể lo lắng chu toàn. Mấy năm qua đều không có gan quay lại nơi này, chắc phần mộ của mẹ cô đã bị cỏ mọc bao phủ.



Nhưng khi Lam Y Tịnh đến nơi, phần mộ của mẹ cô được xây dựng hoành tráng, hằng ngày đều có người nhang đèn quét dọn… cô quay sang nhìn Tô Húc Hoàn như không tin vào mắt mình.



"Đây là?" - Cô ngạc nhiên hỏi.



"Từ khi biết đây là mộ của mẹ em, tôi đã cho người sửa lại và chăm sóc bà ấy… dù sao bà ấy cũng là mẹ vợ tôi." - Tô Húc Hoàn mỉm cười nói.



"Cảm ơn anh." - Lam Y Tịnh vô cùng biết ơn.



"Dạ, con chào bà ngoại." - Hữu Hữu đã đi trước một bước, đứng trước mộ phần của Hà Như Sương cúi đầu chào.



"Mẹ, con mang con trai về thăm mẹ… thằng bé tên là Hữu Hữu, mẹ ơi… con gái bất hiếu mấy năm qua đều không về thăm mẹ… xin mẹ tha lỗi cho con." - Lam Y Tịnh quỳ xuống mộ phần của mẹ cô mà khóc…



"Mẹ vợ, con xin lỗi vì để con gái của mẹ phải khóc… con hứa sẽ dành phần đời còn lại bao bọc, che chở và bao dung cho mẹ con của cô ấy…" - Tô Húc Hoàn hiểu rõ, trong việc này anh cũng đã rất có lỗi.



Lam Y Tịnh khóc một lúc, cũng bình tâm lại tâm trạng một chút. Cô nhìn về phía Tô Húc Hoàn hơi cười nhẹ, nắm lấy tay người đàn ông phía lưng cô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2996731/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.