Hà Thiên Thiên chạy về phòng trong nước mắt… Tô Hữu Hữu nhìn thấy bộ dạng của cô bé như vậy cũng không dám lại gần… thật ra anh đã không thể chịu nổi rồi.
Anh bước vào nhà tắm dùng nước lạnh để vơi đi dục vọng đang hừng hực của chàng trai trẻ… nước lạnh một phần nào xoa dịu đi sự ham muốn bên trong con sói hoang.
Bước ra khỏi phòng tắm, Tô Hữu Hữu nhìn thấy bức ảnh của Thiên Thiên trên bàn liền hôn lên khẽ mỉm cười.
"Cô bé, đợi em lớn…tôi sẽ không khoan hồng."
Sáng hôm sau, Lam Y Tịnh đã nghiêm mặt với Tô Hữu Hữu và Tô Y Đình, cả hai đều sợ nhất là mẹ… không ai sợ Tô Húc Hoàn cả.
"Y Đình… đêm qua con lại bày trò phải không?"
Tô Y Đình chu mỏ lên cãi:"Oan ức quá, là do anh hai mang tiểu tam về nước khiến chị Thiên Thiên giận, liên quan gì đến con."
Lam Y Tịnh nhìn qua phía con trai, học gì không học lại học cái thói trăng hoa từ Tô Húc Hoàn.
*Tô Húc Hoàn:"Oan ức quá…"*
"Mẹ, cô ấy chỉ là một người bạn, không như Y Đình nói." - Tô Hữu Hữu không hề có chút tâm tư gì với Nhất Mai.
Tô Y Đình chống cằm nhìn anh trai chê bai:"Anh không có tâm tư, còn cô ta thì sao?"
Hà Thiên Thiên từ trong phòng ngủ bước ra, tất nhiên trên người là một bộ đồ mặc nhà nghiêm trang, không hở trên hở dưới như lúc tối.
Tô Hữu Hữu nhìn Thiên Thiên lại nhớ bộ dạng lúc tối của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2996684/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.