Buổi sáng, Lam Y Tịnh dậy rất sớm để chuẩn bị bữa sáng, lúc cô định đến gọi Tô Hữu Hữu dậy thì nhìn thấy cửa phòng của con trai nhẹ mở ra. Bên trong Hà Thiên Thiên mặc chiếc áo sơ mi dài rộng của Hữu Hữu nhẹ nhàng di chuyển từ phòng Hữu Hữu chạy về phòng của cô bé.
Lam Y Tịnh ôm trán… con bé chỉ vừa mới mười tám tuổi đêm hôm qua, Tô Hữu Hữu đã làm càn.
Bước vào phòng con trai, bên dưới là quần áo vứt lung tung, nhìn cũng biết con trai đêm qua đã dày vò con bé ra sao… hai cha con nhà này thật giống nhau.
Lam Y Tịnh kìm nén tức giận quay về phòng ngủ, nhìn Tô Húc Hoàn đang thay y phục chuẩn bị đến Tô thị liền bước đến thắt cà vạt cho anh nói:"Anh bớt chút thời gian dạy dỗ con trai anh, Hữu Hữu đã lớn rồi em không tiện mắng thằng bé."
Tô Húc Hoàn nhìn gương mặt có chút giận của Lam Y Tịnh liền đáp:"Chọc giận em sao?"
Lam Y Tịnh lắc đầu:"Anh xem con trai của anh đi con gái nhà người ta mới sinh ra đã đòi bắt về nuôi, con bé chỉ vừa tròn mười tám tuổi thôi đã dụ dỗ con bé làm chuyện đó rồi. Cha con nhà anh, thật biết hưởng thụ quá rồi."
Chuyện của Tô Hữu Hữu, sao lại lôi anh vào mắng chung một chỗ như vậy. Nhưng nếu vợ mắng để bớt giận, thì Tô Húc Hoàn cam chịu bị mắng.
Anh gật đầu:"Đúng là cầm thú mà."
"Sao anh lại mắng con em là cầm thú." - Lam Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2996679/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.