“Rắc rối chỗ nào chứ? Hai người chúng ta đều có tiền.
Còn nếu quả thật không được thì mời ba người vú em lại, hai người chuyên chăm sóc đứa bé, một người còn lại phụ giúp nấu ăn và các việc lặt vặt thường ngày của chúng ta, có cái gì phiền toái chứ?”
“Anh không thích người lạ ở trong nhà.”
“Em có thể làm toàn thời gian.”
Mộ Cẩm Vân thấy anh không nói lời nào, đột nhiên có chút tức giận: “Tống Lâm, nếu anh không nói thật những gì anh nghĩ trong lòng với em, em sẽ nổi giận đấy.”
Nghe cô nói vậy, Tống Lâm cuối cùng cũng có động tác, anh đưa tay vuốt mặt một cái: “Sinh con quá nguy hiểm.”
Mộ Cẩm Vân sửng sốt: “Bây giờ kỹ thuật khoa học công nghệ tiến bộ như vậy, em cũng còn chưa quá tuổi sinh nở của phụ nữ, chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không có vấn đề gì.”
“Sẽ, sẽ chảy rất nhiều máu! Cũng có thể có biến chứng! Còn có trầm cảm sau khi sinh nữa!”
Anh vừa nói vừa nhìn cô: “Còn rất đau nữa, anh không chịu được.”
Hôm đó, sau khi Hàn Nghị chia sẻ cảm thụ với anh, anh đã tham khảo rất nhiều tài liệu.
Tháng trước thừa dịp Mộ Cẩm Vân bận rộn công việc, chính anh đã lén đến bệnh viện tự trải nghiệm thử cảm giác đau đớn khi sinh con.
Anh ngồi trên chiếc ghế đó, hiểu rất rõ, chỉ vài phút ngắn ngủi, mặc dù anh đã cố gắng chịu đựng nhưng khi bước xuống khỏi chiếc ghế, cả người vẫn vô cùng hoảng sợ.
Mà khi thai phụ muốn sinh con còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719886/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.