','Trước đó cả hai đã bận rộn gần một tuần, hôm nay ngày Tết hiếm khi cả hai cùng rảnh rỗi.
Sau khi Mộ Cẩm Vân nhớ ra món quà bí ẩn mà Tống Lâm vừa nói, sau khi giúp rửa bát xong thì chủ động đi rửa hoa quả.
Bên trong nhà đã bật lò sưởi, nhưng bên ngoài thì ảm đạm, có thể nói là vô cùng lạnh.
Mộ Cẩm Vân ngồi ở bên cạnh Tống Lâm, ngẩng đầu nhìn anh cười, nói: "Tống Lâm, quà năm mới của em đâu?"
Tống Lâm hừ lạnh một tiếng và đứng dậy khỏi ghế sofa.
Cô còn cho rằng là anh tức giận rồi, quay đầu nhìn anh bước đi lên lầu, Mộ Cẩm Vân vẫn có chút khó hiểu.
Nhưng ngay sau đó, Tống Lâm quay lại với một tờ tài liệu trên tay.
Mộ Cẩm Vân nhướng mày hỏi: "Đây là cái gì vậy?"
Anh không nói gì cả, và liền đặt tập tài liệu luôn xuống trước mặt cô.
Mộ Cẩm Vân vươn tay ra lấy tài liệu, lật đến trang đầu tiên, cô không khỏi sững sờ: "Đảo Cẩm Vân?"
"Hòn đảo nơi chúng ta kết hôn ngày xưa vài ngày trước đã nộp đơn xin đổi tên, và bây giờ đảo Bích Thiên không còn nữa."
Anh nói rất hờ hững, nhưng mặt mày của anh khá tự mãn.
Mộ Cẩm Vân nhìn vào cái tên đó, không khỏi nở nụ cười: "Tống Lâm, cái tên này anh chọn cũng ngẫu nhiên quá đúng không anh? Sao anh lại không lấy luôn tên em đi đặt đi?"
Cô vừa dứt lời, sắc mặt Tống Lâm liền tối sầm lại: "Mộ Cẩm Vân, môn Ngữ Văn của em có phải do giáo viên thể dục dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719878/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.